“…Quán cà phê phố mưa, mình anh trong quán đêm ướt đèn
Phố không người, hạt mưa trắng bay, hè đã sang rồi đấy…”
Câu hát “Ngồi cà phê ngắm mưa rơi” dần trở thành câu nói quen thuộc của những người đồng cảm với bài hát.
Bạn đang đọc: ‘Quán café mùa hè’ – lời thì thầm trong những ngày mưa
Quán café mùa hè nằm trong album thứ ba của Mỹ Linh – Made in Vietnam – phát hành năm 2003. Ca khúc được nhạc sĩ Huy Tuấn sáng tác và nhạc sĩ Dương Thụ viết lời. Ký ức về một buổi trú mưa trong quán vắng có lẽ rằng đã đi theo nhạc sĩ Dương Thụ rất lâu .
Năm 2010, ông xuất bản cuốn tản văn mang tên Cà phê … mưa, trong đó có kể lại thưởng thức của mình : “ Tôi không có áo mưa, nên trốn mưa trong một quán nhỏ. Cà phê mưa, chỉ có mình tôi cùng dãy bàn im re và có lẽ rằng cả hàng triệu giọt mưa nữa, ngoài kia. Chúng đang rơi để tạo nên tiếng đàn mưa, trên mái phố nghèo … ” .
Ca từ của Quán café mùa hè vẫn giữ được những đặc trưng đã làm nên một “ tên thương hiệu ” Dương Thụ – lời giản dị và đơn giản nhưng rất giàu hình ảnh và đậm chất thơ. Chỉ một vài nét phác họa, nhạc sĩ giúp người nghe mường tượng được cả một cơn mưa đang lê mình trên phố vắng .
Khi mưa xuống, như một phép màu, những con đường bụi bờ quen thuộc bỗng trở nên thật sạch, tinh tươm. Cả một quốc tế khác như hiện ra, trong trẻo hơn, tinh khôi hơn. Người đi đường trú vội dưới mái hiên, để lại sân khấu to lớn cho những giọt mưa xoay tròn, khiêu vũ. Phố xá lạng lẽ, những ngọn đèn nhòe đi trong mưa …
” Quán cafe mùa hè ” nằm trong album ” Made in Vietnam ” của Mỹ Linh .
Nhắc đến nỗi buồn, người ta thường chỉ nghĩ đến mùa thu và mùa đông. Bầu trời rực rỡ tỏa nắng của mùa hè có vẻ như đã che khuất thứ xúc cảm ấy đi. Nhưng nếu bảo mùa hè chỉ có niềm vui thì không phải. Nửa thế kỷ trước, Eddie Cocharan từng hát rằng : “ There ain’t no cure for the summertime blues ” ( không có phương thuốc nào cho những nỗi phiền muộn của mùa hè ). Lana Del Rey với giọng ca ma mị, ám ảnh vẫn nhắc đi nhắc lại về một nỗi sầu mùa hạ trong Summertime Sadness .
Nỗi buồn mùa thu lãng mạn, bàng bạc, còn nỗi buồn mùa đông cô độc, bí mật. Trong khi đó mùa hạ thường phát sinh những nỗi buồn rất vô cớ, không đâu. Đó là một nỗi chán chường, một nỗi sầu âm ỷ, nhấm nhẳng, không đầu không cuối. Có gì đó rất mong manh, rất yếu ớt mà lại thật nên thơ .
“…Dãy bàn bên vắng tanh mình em cùng phố mưa ngắm nhìn
Cớ sao buồn cà phê rất thơm, nhạc rất hay bạn thấy không?…”
Nhưng cuộc sống còn dài, những ngày ngập nắng vẫn còn chờ đón phía trước. Nỗi u buồn chỉ như một bóng mây bay, sẽ sớm tan nhanh. Quán café mùa hè thủ thỉ với người nghe rằng :
“…Đừng buồn thế, đừng buồn thế
Dù ngoài kia vẫn mưa rơi
Không đơn côi dãy bàn bên vẫn còn có anh đang ngồi…”
Bìa sách ” Cà phê … mưa ” của nhạc sĩ Dương Thụ .
Tình yêu mở màn từ những cơn cớ rất kỳ lạ : một lần hỏng xe giữa đường, một lần cùng trú mưa trong một quán café … Cả hai đều đang đơn độc, sao còn ngồi đấy than phiền, sao không tìm đến bên nhau ? Một câu ngỏ lời được ngồi chung bàn hoàn toàn có thể xóa tan đi những nỗi phiền muộn và là một khởi đầu của một tình bạn, tình yêu đẹp …
Những điều kỳ diệu của cuộc sống vẫn như những quả ngọt chuẩn bị sẵn sàng rơi vào tay người tha thiết kiếm tìm :
“…Ngày mưa gió, mùa hè đó ngồi cà phê đếm mưa rơi
Sao em không đến gần anh
Cứ ngồi lạnh lùng góc riêng mình…”
Quán café mùa hè kết thúc bằng một lời gợi ý dễ thương, chân thành: Đừng đắm chìm trong nỗi buồn, hãy ra khỏi vỏ ốc, hãy lại gần nhau hơn. Những chuyện phiền lòng cũng như cơn mưa rào mùa hạ – đến và đi rất nhanh. Ngày mai, cô gái u buồn của hôm nay sẽ lại rạng rỡ mỉm cười.
Với Quán café mùa hè, tình nhân nhạc có thêm một bài hát để mừng quýnh niềm tin mỗi khi cảm thấy buồn bã, u sầu. Lắng nghe giọng hát đầy đặn của Mỹ Linh hòa cùng tiếng mưa êm đềm để thấy cuộc sống vẫn đẹp, vẫn đáng để kỳ vọng và chờ đón biết bao .
Anh Trâm
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận