Xuất phát từ Trung Quốc và được mang đi khắp thế giới, với 3 màu sắc Đỏ – Vàng – Trắng nổi bật, hoa bỉ ngạn nhanh chóng chiếm được tình cảm của những người yêu hoa trên khắp thế giới. Nhắc tới hoa bỉ ngạn, người ta thường liên tưởng tới sự hồi ức, nỗi nhớ, đau thương… Hãy cùng Wikiaz tìm hiểu về nguồn gốc, ý nghĩa của hoa bỉ ngạn và cách mà loài hoa này đã đi vào văn thơ như thế nào qua bài viết sau đây.
Tóm tắt nội dung bài viết
Hoa bỉ ngạn – Những tên gọi khác nhau
Hoa bỉ ngạn có tên khoa học là Lycoris radiata, một loài hoa thuộc họ Amaryllidaceae.
Hoa bỉ ngạn được cho là bắt nguồn tại Trung Quốc nhưng chúng dần lan tỏa và có nhiều tại những vương quốc khác nhau. Tại những vương quốc, hoa bỉ ngạn có nhiều tên gọi khác nhau phải kể đến như :
- Hoa bỉ ngạn trong tiếng Trung: Hồng hoa thạch toán; Thạch toán; Long trảo hoa; Sơn ô độc; Bỉ ngạn hoa; Lão nha toán; Lị khả lị ti; Mạn châu sa; Vô nghĩa thảo; Hoa địa ngục; U linh hoa; Tử nhân hoa; Vong xuyên hoa.
- Hoa bỉ ngạn trong tiếng Nhật: Higanbana, Yuurei Hana, Shibito Hana, Sutego Hana, Amisori Hana, Manjushage, Tengai Hana, Jigoku Hana…
- Hoa bỉ ngạn trong tiếng Anh: Red spider lily, Shorttube Lycoris, Cluster Amaryllis…
Tại Trung Quốc hoa bỉ ngạn mang ý nghĩa về sự “ Ưu mỹ thuần khiết ”. Tại Triều Tiên nó tượng trưng cho sự “ Nhớ về nhau ”. Còn tại Nhật Bản hoa bỉ ngạn gắn với “ Hồi ức đau thương ” .
Xuất xứ và đặc điểm loài hoa bỉ ngạn
Xuất xứ
Hoa bỉ ngạn được cho là được tìm thấy tiên phong tại Trung Quốc. Người ta cũng phát hiện ra loài hoa này tại Nhật Bản .
Vào năm 1854, trong thời hạn Hoa Kỳ Open thương mại cho Nhật Bản. Thuyền trưởng William Roberts trong một lần trở lại Hoa Kỳ đã mang theo loài hoa bỉ ngạn từ Nhật. Ông mang về 3 cây hoa, chúng được cháu gái của ông trồn và chăm nom. Sau một thời hạn chăm nom và cô thấy rằng loài cây này không nở hoa cho đến khi sau một cơn mưa đầu mùa của mùa thu .
Đặc điểm hoa bỉ ngạn
Bỉ ngạn là loài hoa mọc hoang ở đôi bờ sống, trên triền đồi, hai bên đường, trên bờ ruộng và đặc biệt quan trọng tìm thấy nhiều trong nghĩa trang. Khác với vẻ đẹp điệu đàng của những bông hoa, củ hoa bỉ ngạn rất độc do chúng chứa lycorin ( một loại chất độc thần kinh ) .
Truyền thuyết kể lại rằng, có một người đã tuyệt mệnh bằng cách ăn củ của loài hoa này trong lúc đói. Có lẽ vì nguyên do này mà người Nhật tin rằng bỉ ngạn là loài hoa của điềm xấu và sự chết chóc .
Hoa bỉ ngạn chỉ nở duy nhất 1 lần trong năm trùng với tiết thu phân. Đây cũng là thời hạn mà theo lời dạy của Phật trong thời hạn 7 ngày của mùa thu, người sống hoàn toàn có thể đi vào quốc tế của người chết để gặp gỡ ông bà tổ tiên. Đây cũng là thời hạn người Nhật thường đi thăm viếng, sửa sang mồ mả của ông bà tổ tiên đã khuất .
Cũng theo thần thoại cổ xưa, hoa bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc trên đường xuống suối vàng, một linh hồn trước khi bước qua cầu Nại hà sẽ gửi hàng loạt ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù đó là những ký ức niềm hạnh phúc hay khổ đau, hoa bỉ ngạn đều thu nhận những ký ức đó .
Dân gian cho rằng hoa bỉ ngạn là cửa ngõ dẫn vào quốc tế của những người đã khuất, có người lại cho rằng vào những ngày người sống gặp người đã khuất, hoa bỉ ngạn là nơi trú ngụ của những linh hồn .
Hoa bỉ ngạn không ưa thời tiết quá nóng hay quá lạnh, loài hoa này thích sự ấm cúng. Hoa bỉ ngạn thường được trồng và tăng trưởng tốt ở những nơi không quá nóng hay lạnh, ít gió và có mạng lưới hệ thống thoát nước tốt .
Thời gian hoa bỉ ngạn nở rất đúng chuẩn vào 3 ngày trước thu phân và tàn vào 3 ngày sau thu phân .
Truyền thuyết về hoa bỉ ngạn
Hoa bỉ ngạn gắn liền với 2 thần thoại cổ xưa
Truyền thuyết thứ nhất
Tương truyền loài hoa này nở nơi hoàng tuyền, hầu hết người đều nhận định và đánh giá rằng hoa bỉ ngạn nở bên cạnh vong xuyên hà ở Minh giới. Hoa có màu đỏ rực rỡ như máu, phủ đầy trên con đường thông đến âm ti, mà có hoa thì không có lá, đây là loài hoa duy nhất của Minh giới .
Theo truyền thuyết thần thoại hương hoa có ma lực, hoàn toàn có thể gọi về ký ức lúc còn sống của người chết. Trên con đường hoàng tuyền nở rất nhiều loài hoa này, nhìn từ xa như một tấm thảm phủ đầy máu, màu đỏ đó như là ánh lửa nên bị gọi là “ hỏa chiếu chi lộ ”, đây cũng là loài hoa duy nhất mọc trên con đường hoàng tuyền, và cũng là cảnh sắc, là sắc tố duy nhất ở nơi đấy. Khi linh hồn đi qua liền quên hết toàn bộ những gì khi còn sống, toàn bộ mọi thứ đều lưu lại nơi bỉ ngạn, bước theo sự hướng dẫn của loài hoa này mà hướng đến âm ti của u linh .
Bỉ ngạn là đóa hoa trong truyền thuyết thần thoại tình nguyện đi vào âm ti, bị chúng ma quỷ bắt quay về nhưng vẫn ngập ngừng trên con đường hoàng tuyền, chúng ma quỷ không nhịn được nên đều chấp thuận đồng ý cho nàng nở trên con đường này, cho những linh hồn đã rời khỏi nhân giới có một sự hướng dẫn và an ủi .
Bỉ ngạn hoa nở ở bờ bên kia quốc tế, chỉ là một khối đỏ rực như lửa ; hoa nở không lá, lá mọc không hoa ; cùng nhớ cùng thương nhưng không được gặp lại, chỉ hoàn toàn có thể một thân một mình ở trên đường cực lạc .
Hoa lá không khi nào gặp gỡ, đời đời dở lỡ. Bởi vậy mấy có cách nói : ” bỉ ngạn hoa nở nơi bỉ ngạn, chỉ thấy hoa, không thấy lá ”. Nhớ nhau thương nhau nhưng vĩnh viễn mất nhau, cứ như thế luân hồi hoa và lá không khi nào nhìn thấy nhau, cũng có ý nghĩa là mối tình đau thương vĩnh viễn không hề gặp gỡ. Cũng vì vậy mà người ta dùng nó để làm ví dụ cho những chuyện tình không có hiệu quả ( hay không có tác dụng gì tốt đẹp ) .
Truyền thuyết thứ hai
Truyền thuyết nói, rất lâu rất lâu trước đây, ven thành thị nở một dải lớn hoa bỉ ngạn – cũng chính là mạn châu sa hoa. Bảo vệ bên cạnh hoa bỉ ngạn là hai yêu tinh, một người tên là Mạn Châu, một người tên là Sa Hoa. Bọn họ đã canh giữ bỉ ngạn suốt mấy nghìn năm nhưng trước giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương … Bởi vì lúc hoa nở nhìn không thấy lá ; khi có lá lại không thấy hoa. Giữa hoa và lá, ở đầu cuối cũng không hề gặp nhau, đời đời lầm lỡ. Thế nhưng, bọn họ điên cuồng nhung nhớ đối phương, và bị nỗi đau khổ hành hạ thâm thúy. Cuối cùng có một ngày, bọn họ quyết định hành động làm trái lao lý của thần, lén gặp nhau một lần .
Năm đó, sắc đỏ rực rỡ tỏa nắng của mạn châu sa hoa được sắc xanh đẹp mắt bảo phủ lấy, nở ra đặc biệt quan trọng yêu diễm xinh đẹp. Thế nhưng vì việc này mà thần trách tội. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không hề ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ. Kể từ đó về sau, mạn châu sa hoa chỉ nở trên con đường hoàng tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn, mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế, trên con đường hoàng tuyền ngửi thấy mùi hương của hoa bỉ ngạn thì hoàn toàn có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không khi nào chia lìa nữa nhưng vẫn lần nữa bị lời nguyền kéo vào vòng luân hồi .
Thơ về loài hoa bỉ ngạn
1. Bỉ Ngạn hoa
Hoa nở một ngàn năm
Hoa tàn một ngàn năm
Lá hoa
Vĩnh viễn không thấy nhau .
2. Chốn Hoàng Tuyền ngăn hai bờ sinh tử
Bỉ Ngạn hoa nhuộm đỏ dòng Vong Xuyên
Mạnh Bà thang ai quên quên nhớ nhớ
Cầu Nại Hà sao nặng bước chưa qua ?
3. Hoa nở ngàn năm, hoa Bỉ Ngạn
Hoàng tuyền huyết nhuộm, nỗi bi thương
Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ
Vạn kiếp luân hồi, vạn vấn vương
4. Lòng đã nở một nhành hoa Bỉ Ngạn
Nhìn Vong Xuyên đưa tiễn mấy dòng trôi
Cánh mong manh trói đời ta vô ảnh
Bờ nhân duyên xa tít tắp chân trời …
5. Hẹn ước cùng nhau ngắm hoa Bỉ Ngạn
Đến khi hoa nở, đỏ khắp chân trời
Lời hứa còn đấy, nhưng người ở đâu ?
6. Bỉ Ngạn mãi mãi nở không thấy lá
Dòng Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao
Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà
Cố nhân cười chắt đứt một hồi duyên .
7. Hoa nở ngàn năm chẳng thấy lá
Lá ngẩng đầu lại chẳng thấy hoa đâu
8. Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn
Hoa chờ một tình nhân tận tâm can
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dỡ
Số mệnh sắp xếp vạn kiếp chẳng nên duyên
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu
Có phải chăng chẳng chờ được tình nhân ?
Chỉ nguyện là thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế lặng đời trôi .
9. Bỉ Ngạn ngàn năm hoa vẫn nở
Mạnh Bà ngàn năm vẫn chờ người
10. Có người nói số kiếp của chàng ứng với hoa Bỉ Ngạn, nghìn năm ra lá, nghìn năm có hoa. Lá và hoa không khi nào cùng sống sót. Người như vậy sẽ cô độc cả đời. Nhưng ta không nghĩ vậy, so với ta, nếu chàng là hoa Bỉ Ngạn, ta chính là Hoàng Tuyền .
Tham khảo : Wikipedia và Facebook
Đánh giá bài viết
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận