1. Thời gian quý báu lắm
Năm 1945, mở đầu bài chuyện trò tại lễ tốt nghiệp khoá V Trường huấn luyện và đào tạo cán bộ Nước Ta, quản trị Hồ Chí Minh thẳng thắn góp ý : “ Trong giấy mời tới đây nói 8 giờ mở màn, giờ đây là 8 giờ 10 phút rồi mà nhiều người vẫn chưa đến. Tôi khuyên bạn bè phải thao tác cho đúng giờ, vì thời hạn quý báu lắm ”. Cũng về giờ giấc, trong kháng chiến chống Pháp, một đồng chí sĩ quan cấp tướng đến thao tác với Bác chậm 15 phút, tất yếu là có nguyên do : Mưa to, suối lũ, ngựa không qua được .Bác bảo :
-Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của chú sẽ hiệp đồng sai bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan không chuẩn bị đủ phương án, nên chú không giành được chủ động”.
Bạn đang đọc: NHỮNG MẨU CHUYỆN HAY VỀ HỒ CHỦ TỊCH (PHẦN 2)
Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một chiến sỹ cán bộ đến để khởi đầu cuộc họp .Bác hỏi :- Chú đến muộn mấy phút ?- Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ !- Chú tính thế không đúng, 10 phút của chú phải nhân với 500 người đợi ở đây .Năm 1953, Bác quyết định hành động đến thăm lớp chỉnh huấn của đồng đội tri thức, lúc đó đang bước vào cuộc đấu tranh tư tưởng gay go. Sắp đến giờ lên đường bỗng trời đổ mưa xối xả. Các chiến sỹ thao tác bên cạnh Bác đề xuất cho hoãn đến một buổi khác. Có chiến sỹ còn đề xuất tập trung chuyên sâu lớp học ở một khu vực gần nơi ở của Bác … Nhưng bác không chấp thuận đồng ý :- Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì đến khi nào ? Thà chỉ mình bác và vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp phải chờ uổng công ! .
Thế là Bác lên đường đến thăm lớp chỉnh huấn đúng
lịch trình trong tiếng reo hò sung sướng của các học viên…Bác Hồ của chúng ta quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời gian của người khác bấy nhiêu. Chính vì vậy, trong suốt cuộc đời Bác không để bất cứ ai đợi mình. Sự quý trọng thời gian của Bác thực sự là tấm gương sáng để chúng ta học tập.
– Bài học kinh nghiệm : Quỹ thời gian của con người có hạn. Người ta có thể làm lại một cái nhà, một con đường,… nhưng không thể lấy lại được một tích tắc thời gian đã mất đi. Thời gian quý hơn vàng, bạc. Vì vậy tiết kiệm thời gian là tiết kiệm thông minh, văn minh nhất. Mỗi người đều có thể tiết kiệm được thời gian của mình: đó là làm việc phải có kế hoạch cụ thể, chi tiết; làm việc ngăn nắp, gọn gàng.
2. Bác Hồ với tinh thần tự học
Mùa hè năm 1911, Bác đặt chân lên đất Pháp, so với Bác, kể từ thời gian đó mọi việc từ hoạt động và sinh hoạt hàng ngày, tới việc làm, nhằm mục đích tìm ra con đường cứu nước, cứu dân đều phải sử dụng tiếng Pháp. Vì thế, nếu không biết tiếng Pháp thì thật là “ trở ngại lớn nhất trên con đường tìm đường cứu nước, cứu dân ”. Bác đã đặt ra quyết tâm “ Nhất định phải học nói, học học viết cho kỳ được ” và Bác đã tìm ra được phương pháp học cho riêng mình dù trong thực trạng thiếu thốn, khó khăn vất vả .Ngay khi còn trên chuyến tàu sang Pháp ( La-tu-sơ Tơ-rê-vin, dưới những tên Văn Ba ) mỗi lúc rảnh rổi, Bác thường tìm đến hai người lính trẻ đi cùng chuyến tàu để học đọc và viết tiếng Pháp. Họ cho Bác mượn những quyển sách nhỏ in tiếng Pháp. Muốn biết rõ về cái gì, muốn biết vật phẩm nào đó viết bằng tiếng Pháp như thế nào, Bác đều chỉ tay hỏi. Tối tối sau khi đi làm về, Bác ghi lại những từ mới vào. Học được chữ nào, Bác ghép chúng lại thành câu thực hành thực tế ngay .Ban đầu, Bác tập ghép một vài từ, sau ghép thành đoạn, từ từ Người tập viết thành từng bài dài. Một thời hạn sau, Bác tìm đến những tờ báo của Pháp để xin được viết bài đăng báo. Trong những lần gửi bài, Bác nói với mọi người trong Tòa soạn rằng : “ Tôi rất sung sướng nếu bài viết này của tôi được đăng, nhưng dù thế nào cũng xin những chiến sỹ sửa lỗi tiếng Pháp cho tôi ”. Sau mỗi lần bài viết của Bác được đăng báo, Bác vui mừng khôn xiết, và theo hướng dẫn của những chủ bút Bác vẫn không quên xem lại từng câu từng chữ, xem bài viết của mình đúng sai chỗ nào, Toàn soạn báo đã sửa lại cho mình thế nào ? Bác tập viết di viết lại, khi thì viết diễn giải ra cho dài, lúc là những đoạn ngắn cho súc tích .
Cứ sau mỗi ngày làm việc, dù công việc bận bịu tới đâu, Bác vẫn tranh thủ đọc vài trang tiểu thuyết, vừa để giải trí, thư giãn đầu óc lại vừa để trao dồi kiến thức. Bác tập viết những bài phóng sự. Sáng nào Bác cũng viết từ 5 giờ đến 6 giờ rưỡi, tới 7 giờ Bác lại bắt tay vào công việc. Dù trời nóng hay rét Bác cũng không nản chí. Thấm thoắt thời gian trôi đi, cho đến năm 1922, Bác đã trở thành chủ bút của tờ báo “Người cùng khổ” viết bằng 3 thứ tiếng. Tên báo bằng tiếng Pháp đặt ở giữa, chữ Ả Rập bên trái và bên phải là chữ Hán, tất cả đều do Bác viết. Do Tòa soạn báo không có Ban biên tập thường xuyên, nên nhiều khi Bác phải “cáng đáng” mọi việc từ khâu sửa chữa, biên tập bài vở, tới khâu bán báo.
– Bài học kinh nghiệm : Chủ tịch Hồ Chí Minh là tấm gương mẫu mực về tinh thần tự học, lấy tự học làm cốt, làm phương thức chủ yếu để nâng cao trình độ mọi mặt của bản thân. Tự học ở Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trở thành một triết lý nhân văn sâu sắc với một kế hoạch cụ thể, chặt chẽ, khoa học; với một ý chí và quyết tâm bền bỉ, dẻo dai, tinh thần sáng tạo, tranh thủ mọi lúc, mọi nơi để học. Tấm gương sáng của Người là nguồn cổ vũ, nguồn cảm hứng vô tận cho mỗi người Việt Nam xây dựng xã hội học tập hiện nay.
3. Hai bàn tay
Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng chừng 21 tuổi. Một hôm anh Ba – tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Hồ Chí Minh, rồi bỗng đùng một cái anh Ba hỏi người bạn cùng đi :- Anh Lê, anh có yêu nước không ?Người bạn đùng một cái đáp :- Tất nhiên là có chứ !Anh Ba hỏi tiếp :- Anh hoàn toàn có thể giữ bí hiểm không ?Người bạn đáp :- Có
Anh Ba nói tiếp:
Xem thêm: Bài 34: Kính thiên văn
– Tôi muốn đi ra quốc tế, xem nước Pháp và những nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, Tôi sẽ trở lại giúp đồng bào tất cả chúng ta. Nhưng đi một mình, thật ra cũng có nhiều mạo hiểm, ví như đau ốm … Anh muốn đi với tôi không ?Anh Lê đáp :- Nhưng bạn ơi ! Chúng ta lấy đâu ra tiền mà đi ? -Đây, tiền đây – anh Ba vừa nói vừa giơ hai bàn tay. Chúng ta sẽ thao tác, tất cả chúng ta sẽ làm bất kỳ việc gì mà sống và để đi. Anh cùng đi với tôi chứ ?Bị hấp dẫn vì lòng nhiệt huyết của Bác, người bạn chấp thuận đồng ý. Nhưng sau khi tâm lý kĩ về cuộc đi có vẽ phiêu lưu, anh Lê không có đủ can đảm và mạnh mẽ để giữ lời hứa. Còn Bác Hồ đã đi ra quốc tế bằng chính đôi bàn tay của mình. Bác đã làm nhiều nghề khác nhau : Phụ bếp, bồi bàn, quét tuyết … và đi khắp năm châu, bốn biển để tìm con đường cứu dân, cứu nước khỏi ách đô hộ của thực dân phong kiến, giải phóng cho dân tộc bản địa .
– Bài học kinh nghiệm : Để có được sự nghiệp vĩ đại như ngày hôm nay chỉ bắt đầu từ một ý nghĩ rất đơn giản và quyết định táo bạo của Bác từ thời còn là một vị thanh niên không ai biết đến. Câu chuyện ngắn gọn nhưng lại là một hình ảnh mang tính biểu trưng rất đậm nét về tinh thần lao động của Người; ẩn chứa đằng sau hành động ấy, là cả một hành động yêu nước thiết tha, một ý chí kiên định, dũng cảm và sáng suốt, quyết chí đi tìm con đường cứu nước giải phóng dân tộc thoát khỏi ách thống trị của thực dân Pháp. Chúng ta càng thấy rõ ý chí quyết tâm của Bác về hướng đi và ý chí căm thù giặc ngoại xâm đã giày xéo lên quê hương đất nước. Câu chuyện trên là một sự khẳng định ý chí ban đầu về lòng yêu nước, đến cả đời hoạt động cách mạng của Bác.
4. Giữ lời hứa
Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại, là người cha già kính yêu của dân tộc bản địa Nước Ta. Hình ảnh của Người được lưu giữ trong trái tim mỗi người Nước Ta. Hơn bốn mươi năm Bác đã đi xa nhưng Bác vẫn mãi là tấm gương sáng cho hàng triệu người dân Nước Ta và quốc tế .Hồi ở Pác Pó, Bác Hồ sống rất chan hòa với mọi người. Một hôm được tin Bác đi công tác làm việc xa, một trong những em bé thường ngày quấn quýt bên Bác chạy đến cầm tay Bác thưa :- Bác ơi, Bác đi công tác làm việc về nhớ mua cho cháu một chiếc vòng bạc nhé !Bác cúi xuống nhìn em bé âu yếm, xoa đầu em khẽ nói :- Cháu ở nhà nhớ ngoan ngoãn, khi nào Bác về Bác sẽ mua Tặng cháu .Nói xong Bác vẫy chào mọi người ra đi. Hơn hai năm sau Bác quay trở về, mọi người mừng cuống ra đón Bác. Ai cũng vui mừng xúm xít hỏi thăm sức khỏe thể chất Bác, không một ai còn nhớ đến chuyện năm xưa. Bỗng Bác mở túi lấy ra một chiếc vòng bạc mới tinh trao tận nơi em bé – giờ đây đã là một cô bé. Cô bé và mọi người cảm động đến rơi nước mắt. Bác nói :- Cháu nó nhờ mua tức là nó thích lắm, mình là người lớn đã hứa thì phảilàm được, đó là ” chữ tín “. Chúng ta cần phải giữ trọn niềm tin với mọi người .
-Bài học kinh nghiệm: Bác Hồ là người bận trăm công nghìn việc nhưng Bác vẫn luôn giữ lời hứa với mọi người, đặc biệt là với các em nhỏ. Chúng ta phải biết tôn trọng chữ tín bởi nó là nền tảng, hành vi đạo đức từ xưa đến nay. Giữ chữ tín là phẩm chất cao quý trong đời sống xã hội cho nên việc bội tín không chỉ làm xấu bản thân mà con gây tác hại đối với người khác.Ông bà ta có dạy “một lần bất tín, vạn lần bất tin”. Chúng ta phải thực hiện tốt lời mình đã hứa để hoàn thiện nhân cách. Lòng tin bắt nguồn từ xã hội hướng tới cái thiện, chữ tín trở thành phạm trù đạo đức trong quan hệ ứng xử.
5. Bác Hồ với nhân dân
Trong những ngày ra thăm miền Bắc, đoàn anh hùng, dũng sĩ miền Nam được Bác chăm sóc, ân cần như cha so với con. Bác bảo tôi ( vì tôi được đảm nhiệm theo dõi sức khoẻ và đời sống của đoàn ) :- Cô Bi phải chăm nom những cô, những chú ấy thật tốt, đừng để những cô những chú ấy ốm .Một bữa, chiến sỹ Huỳnh Văn Đảnh bị sốt rét, Bác biết được, gọi tôi lên hỏi :- Chú Đảnh bị sốt thế nào ?Tôi báo cáo giải trình tình hình của chiến sỹ Đảnh cho Bác. Bác nhắc :- Cô phải cho những cô, những chú ấy nhà hàng siêu thị vừa đủ, chú ý quan tâm những món ăn của địa phương để những cô, những chú ấy ăn được nhiều, sức khỏe thể chất mới tốt. Một hôm khác, Bác chỉ vào Trần Dưỡng và hỏi tôi :- Cô Bi, tại sao chú Dưỡng hơi gầy ?Bác nghe anh hùng Vai kể chuyện quê nhà miền núi nghèo khó của mình. Bác cảm động nói :- Thống nhất Bác vô Nam, thế nào cũng về thăm quê nhà cháu Vai. Trong những ngày sống bên Bác, tôi càng thấm thía hơn tình cảm của Bác so với đồng bào miền Nam. Chị Tạ Thị Kiều nói với tôi :- Càng được gần Bác, càng thấy Bác thương mến dân miền Nam ta quá chị à .
Nói xong, hai chị em lại khóc vì sung sướng và cảm động trước tấm lòng của Bác Hồ.
-Bài học kinh nghiệm:Với Chủ tịch Hồ Chí Minh, miền Nam – mảnh đất “đi trước về sau” kiên cường đánh giặc suốt mấy chục năm trường, từng chịu biết bao đau thương, gian khổ, được Bác Hồ gửi gắm những tình cảm tin cậy và yêu thương nhất ! Sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành cho đồng bào miền Nam những tình cảm thiêng liêng cao quý nhất.
(Sưu tầm)
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Thủ Thuật
Để lại một bình luận