phân tích 14 câu giữa của bài Trao duyên (Trích Truyện Kiều – Nguyễn Du)

IFrame

Tài liệu chỉ dẫn phân tích 14 câu giữa bài Trao duyên gồm nội dung gợi ý cách làm, lập dàn ý cụ thể và tham khảo 1 số bài văn mẫu hay phân tách nội dung 14 câu giữa của bài Trao duyên (trích Truyện Kiều – Nguyễn Du).

Nội dung [show]

hướng dẫn phân tách 14 câu thơ giữa bài Trao duyên

Đề bài: Em hãy phân tích 14 câu giữa của bài Trao duyên (Trích đoạn “Chiếc vành với bức tờ mây … Rưới xin giọt nước cho người thác oan“) để làm rõ tâm trạng của Thúy Kiều khi trao kỉ vật và căn dặn Thúy Vân.

một. Phân tích đề

– Yêu cầu: phân tách 14 câu thơ giữa của bài Trao duyên.

Bạn đang xem: phân tích 14 câu giữa của bài Trao duyên (Trích Truyện Kiều – Nguyễn Du)

IFrame

– khuôn khổ tư liệu, chứng dẫn : từ ngữ, cụ thể điển hình trong 14 câu thơ giữa bài Trao duyên (từ “Chiếc vành với bức tờ mây” đến “Rưới xin giọt nước cho người thác oan).

– bí quyết lập luận chính: phân tách.

hai. Hệ thống luận điểm

– Luận điểm 1: tâm cảnh Kiều lúc trao duyên, trao kỉ vật cho em

– Luận điểm 2: Lời dặn dò của Kiều với em.

3. Lập dàn ý cụ thể

a) Mở bài

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn trích Trao duyên

phân tích trao duyên 14 câu đầu

+ Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc, danh nhân bản hóa thế giới.

trao duyên 14 câu đầu

Truyện Kiều được xem là tuyệt tác của nền văn học được dịch ra nhiều thứ tiếng.

phân tích 14 câu thơ đầu bài trao duyên

cảm nhận 14 câu đầu đoạn trích trao duyên

+ Đoạn trích Trao duyên (từ câu 723 đến câu 756 trong Truyện Kiều) là lời của Thúy Kiều nói với Thúy Vân.

cảm nhận 14 câu thơ đầu bài trao duyên

phân tích 14 câu đầu của trao duyên

– nói chung nội dung 14 câu thơ giữa (từ câu 13 đến câu 26): Tâm trạng của Thúy Kiều khi trao kỉ vật và dặn dò em (độc thoại).

cảm nhận 14 câu đầu bài trao duyên

b) Thân bài

* hoàn cảnh trao duyên:

– Sau lúc thu xếp xong việc bán mình để cứu cha và em, đêm trước lúc Kiều phải theo Mã Giám Sinh ra đi, Kiều bồi hồi thương cho chàng Kim, tìm cách trả nợ tình cho chàng. &Ldquo;Đèn thắp sáng đêm nước mắt đầm đìa/ dầu chong trắng đĩa, lệ tràng thấm khăn” nhân khi Thúy Vân thức dậy hỏi han bấy giờ Kiều mới nhờ em thay mình trả nghĩa cho Kim Trọng.

phân tích 14 câu đầu trong đoạn trích trao duyên

* Luận điểm 1: tâm trạng Kiều khi trao duyên, trao kỉ vật cho em (6 câu đầu)

“Chiếc vành với bức tờ hoa

Duyên này thì giữ vật này của chung

Dù em nên vợ nên chồng

Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa”

– Kỉ vật tình yêu: chiếc vành, bức tờ mây, phím đàn, mảnh hương nguyền. -≫ Những kỉ vật thiêng liêng, quan trọng đối với Thúy Kiều và Kim Trọng.

phân tích bài trao duyên 14 câu đầu

– “Duyên này thì giữ”: Trao kỉ vật mà không thể quên được kỉ niệm -> Tình yêu sâu đậm, nồng nàn Kim – Kiều.

– “Của chung”: từng là của riêng Kim và Kiều, nay là của chung Kim, Kiều, Vân -> Sự đau đớn, tiếc nuối.

phân tích 14 câu đầu của bài trao duyên

– “Ngày xưa”: Mọi kỉ niệm chỉ còn là dĩ vãng -> Luyến tiếc.

=> Lí trí tranh chấp với tình cảm, sự xâu xé trong tâm trạng của Thúy Kiều.

phân tích trao duyên thichvanhoc

phân tích 14 câu đầu bài trao duyên ngắn gọn

* Luận điểm 2: Lời dặn dò của Kiều với em (8 câu sau)

“Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương ấy so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân liễu bồ đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

– Kiều tưởng tượng cảnh xa hội ngộ bằng toàn cầu tâm linh, cõi âm đầy ma mị.

phân tích 14 câu thơ đầu của bài trao duyên

– “mai này, dù có” -> Kiều tưởng tượng về tình cảnh của mình trong mai sau.

cảm nhận của em về 14 câu thơ đầu trong đoạn trích trao duyên

– “Hồn” : đề cập cái chết.

– “Bồ liễu” : Chỉ người nữ giới yếu ớt.

cảm nhận về 14 câu thơ đầu bài trao duyên

– “Trúc mai” : Chỉ tình yêu lứa đôi.

– “Dạ đài” : âm cung.

– “Thác oan” : Cái chết oan khúc.

-> Dự cảm về cái chết đầy oan khúc, vong linh chẳng thể siêu thoát của Kiều.

phân tích 14 câu thơ đầu trao duyên

– Kiều căn dặn Thúy Vân:

+ Thay mình trả nghĩa cho Kim Trọng.

+ Nhớ đến tình máu mủ chị em.

+ Chết đi vẫn nặng lời thề: Tình yêu thủy chung, mãnh liệt, bất diệt.

phân tích trao duyên

-> tinh thần về sự bất hạnh của bản thân, tự khóc thương cho mình.

=> Tình cảm lí trí xen lẫn, sự giằng xé, đớn đau và thương nhớ Kim Trọng tới cực độ của Kiều.

Xem Thêm  Lắp mạng VNPT miễn phí - Khuyến mại Internet cáp quang VNPT Hà Nội

* rực rỡ nghệ thuật

– Nghệ thuật khắc họa, mô tả nội tâm đối tượng phân tích trao duyên học sinh giỏi

– tiếng nói độc thoại sinh động

– Sử dụng ngôn từ điêu luyện

– Sự liên kết giữa ngôn ngữ dân gian và bác học cực kỳ rực rỡ.

c) Kết bài

– nói chung lại nội dung 14 câu giữa bài Trao duyên.

– Nêu cảm nhận của em.

bốn. Lược đồ tư duy phân tách 14 câu giữa bài Trao duyên

Để làm được bài văn này tốt nhất các em có thể tham khảo phân tách tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên để cùng cảm nhận nỗi đau khi tình yêu ko được chu toàn của Kiều trong phút giây trao kỉ vật lại cho em!

Top 2 bài văn hay phân tách 14 câu giữa bài Trao duyên

phân tách 14 câu giữa Trao duyên bài số 1

Nguyễn Du là một đại thi hào của dân tộc, ông đã từng sống gian khổ ở nhiều vùng quê khác nhau nên đã chứng kiến những bất công éo le của cuộc đời đặc thù là người nữ giới tài hoa bạc phận. Sau lúc đi sứ Trung Quốc, Nguyễn Du đã sáng tạo nên kiệt tác ”Truyện Kiều”. Đoạn trích “Trao Duyên” trong Truyện kiều là một đoạn trích thể hiện bi kịch đổ vỡ, dang dở tình yêu của Thúy Kiều và Kim Trọng. Ví như ở những câu đầu Thúy Kiều nhờ cậy em gái Thúy Vân kết duyên với Kim Trọng thì ở 14 câu tiếp, Thúy Kiều đầy xót xa đau đớn nhưng trao kỉ vật cho Thúy Vân và nhờ cậy em truyện mai sau.

khi tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng đang diễn ra tươi đẹp và đượm đà thì thình lình tai biến lại dồn tới. Sau lúc thu xếp mọi việc bán mình để cứu cha và em, mai sau nàng sẽ phải theo Mã Giám Sinh rời khỏi nhà. Đêm ấy, Kiều không đành lòng với tình cảnh dang dở cùng Kim Trọng nên cuối cùng, sau khi tìm cách thuyết phục và trao duyên cho em, lúc thấy Vân đã cảm thông, Thúy Kiều đem từng kỉ vật trao tình yêu giữa mình và Kim Trọng ra trao cho em gái:

”Chiếc vành với bức tờ hoa

Duyên này thì giữ vật này của chung

Dù em nên vợ nên chồng

Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa”

Thúy Kiều từ từ trao lại những kỉ vật tình yêu “chiếc vành”, ”bức tờ mây” rồi đến ”phím đàn”, ”mảnh hương nguyền” cho Thúy Vân. Kiều đưa cùng một lúc mà là đưa từng món 1. Mỗi món đều gắn với một kỉ niệm, mang một ý nghĩa của mối tình nồng thắm. Tưởng như Thúy Kiều vừa trao vừa ngập dừng ngắm nghía lại từng kỉ vật, nhớ lại từng kỉ niệm với nỗi lòng tiếc nuối khôn nguôi cho mối tình tươi thắm ngày nào. Với Vân, có thế đó là những vật vô tri, nhưng với Kiều mỗi kỷ vật là cả một trời ký ức, là nhân chứng cho 1 tình yêu hạnh phúc, là lời thề nguyền gắn bó trăm năm… gắn liền với những ngày đẹp nhất đời Kiều. Khi đã gửi gắm tất cả lại cho Thúy Vân, nàng căn dặn em ”Duyên này thì giữ vật này của chung”.

”Duyên này” là duyên giữa Thúy Vân và Kim Trọng, chứ phần của Kiều kể như đã hết. Chị đã trao duyên lại cho em nhưng mà những kỉ vật này thì xin em hãy coi là ”của chung” bởi còn có một phần là của chị. Khi Kiều kể về mối tình của mình cho Vân nghe, giọng điệu của nàng vẫn tĩnh tâm, mà đến khi trao kỉ vật, nàng cảm thấy mình đã mất hết nên không thể kìm giữ được cảm xúc đang dậy sóng trong lòng. Nàng tiếc nuối, đớn đau lúc có người thứ 3 san sẻ. Trái tim khởi đầu lên tiếng. Tình cảnh bắt Kiều phải ”lỗi thề” mà trong đáy lòng nàng đâu dễ để có thể nguôi đi được lời thề xưa và đoạn tuyệt giao cũ được. Đầy xót xa sầu tủi, trong đớn đau cùng tận, Thúy Kiều phải chăng vẫn giữ lấy một tẹo xoa dịu nhỏ nhoi.

Những tưởng rằng trao xong ”duyên” là lòng nhẹ hẫng ko còn vướng bận, tuyến đường phía trước sẽ không còn gì níu kéo nhưng nào ngờ trong tâm hồn Kiều lại chứa đựng bao lăm sự giằng xé, cố níu kéo, đớn đau. Rõ ràng, lí trí buộc phải Kiều phải dứt tình với chàng Kim nhưng mà tình cảm của nàng lại chẳng thể tuân theo một cách dễ dãi. Nỗi đau như đọng lại ở câu thơ “dù em nên vợ nên chồng” – Kiều tự thấy mình đáng thương, mình là người mệnh bạc để người khác phải xót xa thương hại. &Rdquo;Mất người còn chút của tin” Kiều chỉ có thể trao duyên còn tình nàng vẫn chẳng thể trao, nàng không thanh thản, nàng đau đớn tới nỗi nghĩ đến cái chết. Nàng dùng dắng, gửi gắm tất cả lại cho Thúy Vân rồi tâm cảnh tranh chấp thật sự trong lòng nàng mới bùng lên mạnh mẽ nửa muốn trao, nửa muốn giữ. Nàng đã mất bao công huân để thuyết phục em nhưng chính khi em chấp thuận cũng là lúc Kiều khởi đầu chơi vơi cố níu tình yêu lại với mình. Sau ấy Kiều để mặc cho tình cảm tuôn tràn.

nhưng có điều đặc trưng nằm ở chữ ”giữ” và ”của chung”. &Rdquo;Giữ” ko có nghĩa là trao hẳn nhưng mà chỉ là đưa cho em ”giữ” hộ. Còn chữ ”của chung” lại thể hiện tâm lí là Kiều không đành lòng trao tất cả lại cho em. Những chữ đấy chứng tỏ tình yêu của nàng và Kim Trọng thật nồng thắm, thâm thúy. Không những thế, Kiều vẫn trao duyên cho em, khẳng định Thúy Kiều đã đặt hạnh phúc của người mình yêu lên trên hết. Đoạn thơ là 1 tiếng nấc chứa đầy tâm trạng của nàng khi đấy, khiến người đọc cảm thấy đau lòng. Đó cũng là tài năng miêu tả tâm lí lạ mắt của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du

Quá đắng cay cho căn số của mình, thấy rõ là mình mệnh bạc, tất cả đã thành quá khứ, Thúy Kiều nghĩ đến 1 tương lai mù mịt, đau thương khi mình đã chết. Hơn khi nào hết, ý nghĩ cứ hiện ra và rõ nét dần

”Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương đó so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai”

Đoạn thơ như 1 lời chiêu hồn buồn thẳm, một hơi thơ khác hẳn với khi bắt đầu Trao duyên. Đây vẫn là những lời hàn ôn của Thúy Kiều với Kim Trọng nhưng sao lời lẽ bỗng dưng trở nên xa lắng, mù mịt, phảng phất ma mị như từ cõi bên kia vọng về tới thế. Hàng loạt từ nói về cái chết: âm điệu chấp chới, hư ảo, thời khắc không xác định ”mai sau”, ”bao giờ”, không khí khôn thiêng ”đốt lò hương”, ”so tơ phím”, hình ảnh phơ phất, ma mị ”ngọn cỏ lá cây”, ”hiu hiu gió”,… tính từ lúc đây Kiều mới thực thụ cảm thu được cái bi kịch của đời mình, bi kịch của sự mất mát, bi kịch của nỗi lẻ loi. Nàng cảm thấy mình thật đáng thương. Tiềm thức đang chìm dần trong nỗi đau khôn nguôi.

Nàng hình dung tới cảnh sum vầy của Trọng – Vân, còn mình chỉ là vong hồn ”xương trắng quê người” vật vờ cô độc, bất hạnh nhưng mà vẫn ”mang nặng lời thề”, vẫn khát khao mong muốn được theo làn gió nhẹ ”hiu hiu” trên ”ngọn cỏ lá cây” để trở về cõi thế gặp lại ý trung nhân yêu. Duyên tình của Kiều đã hết, kỉ vật tình yêu cũng đã trao cho em, nhưng mà hồn của nàng vẫn chưa dứt nổi chàng Kim, còn mang nặng lời thề trăm 5 gắn bó. Thế mới biết nàng có tình yêu chung tình, mãnh liệt tới mức nào. Nàng trở thành độc thân, tuyệt vọng, dự cảm được mai sau đầy bất hạnh của chính mình. Nghĩ đến đó, Thúy Kiều thiết tha dặn em:

”Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

Nay lo cho người đã xong, nàng mới nghĩ đến mình và thấy mình mệnh bạc. &Rdquo;Dạ Đài” là nơi âm ti tối tăm, trong tình cảnh ”cách mặt khuất lời” vong hồn Thúy Kiều vẫn khát khao thu được sự cảm thông, tưởng nhớ của những người mến thương nên chỉ xin Trọng 1 ”chén nước” để làm phép giải oan. Điều đó chứng tỏ Thúy Kiều vẫn khao khát được trở về cõi thế để chứng minh cho ty bất tử của mình. Hồn của nàng còn ‘mang nặng lời thề’ nên dù có chết đi cũng không thể siêu thăng. Nàng đau đớn, khiếp sợ trước ngày mai mù mịt…Thế mới thật sự là xâu xé, thật sự là bi kịch.

Dưới ngòi bút tài giỏi sắc sảo của Nguyễn Du, Thúy Kiều hiện lên rất rõ là một cô gái nhạy cảm, vị tha và giàu lòng yêu thương. Qua nghệ thuật mô tả nội tâm tài tình phê duyệt lời hội thoại và độc thoại, nỗi đau và tâm hồn của Kiều càng được trình bày tinh tế, khắc họa sinh động, sâu sắc và đầy cảm xúc tâm cảnh của Thúy Kiều khi tình yêu đổ vỡ, nỗi đớn đau của người con gái bất hạnh này

Đoạn trích là những dòng thơ trình bày thảm kịch tình yêu bậc nhất trong Truyện Kiều. Qua đấy, biểu hiện nhân phẩm cao quý của Thúy Kiều trong tình yêu. Trước sự tan vỡ của tình yêu, nàng làm tất cả những gì có thể làm được để người mình yêu được hạnh phúc nhưng người đau khổ nhất vẫn là nàng. Nhờ thế mà đoạn trích đã trình bày được tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du: nỗi thông cảm thâm thúy đối ới những đau buồn và khát vọng hạnh phúc, tình yêu của con người.

Cùng hiểu rõ hơn về hoàn cảnh trao kỉ vật, tham khảo thêm: phân tách 18 câu đầu đoạn trích Trao duyên

phân tích 14 câu giữa Trao duyên bài số hai

Có thể nói Nguyễn Du là bậc thầy trong nghệ thuật mô tả diễn biến tâm lí đối tượng. Tài năng đấy của ông được trình bày xuyên suốt trong tác phẩm “Truyện Kiều”, điển hình nhất là ở đoạn trích “Trao duyên”. Đoạn trích này đã trình bày những tâm trạng, cung bậc xúc cảm của Thúy Kiều khi cậy nhờ Thúy Vân “chắp mối tơ thừa” với Kim Trọng. Và nó thể hiện rõ nét hơn ở 14 câu giữa của bài Trao khi Kiều trao kỉ vật và căn dặn Thúy Vân.

Như ta thấy, tình yêu của Thúy Kiều và Kim Trọng đang ở công đoạn đẹp nhất thì bỗng phải chia lìa vì Kiều bán mình cứu cha và em. 2 Người đã có một cuộc thề nguyền đầy thiêng liêng và lãng mạn nhưng trong hoàn cảnh gia đình gặp gia biến, phận làm con Kiều chọn lọc chữ hiếu để báo ân công ơn sinh thành, dưỡng dục của ba má.

Và nàng trao lại mối tình duyên cho Thúy Vân nhưng mà trong lòng bộn bề những tâm trạng, xúc cảm. Trao lại thứ gì ấy thuộc về vật chất thì còn dễ hình dung, đong đếm mà Thúy Kiều lại trao duyên, có mấy ai định hình được thứ tình cảm này?

Những kỉ vật của tình yêu như chiếc vòng đeo tay và tờ giấy ghi lời thề nguyền của 2 người Thúy Kiều đều đem trao lại để Thúy Vân giữ:

“Chiếc vành với bức tờ mây

Duyên này thì giữ vật này của chung”

“Chiếc vành – Tờ mây” là vật thề ước, là sự chứng thực cho mối tình đôi lứa Kim Trọng- Thúy Kiều. Có hai vật ấy Kiều mới có thể đường hoàng bên chàng Kim đến “đầu bạc răng long”. Mà mất nó đồng nghĩa Kiều với Kim ko còn là gì cũng như tình yêu sẽ đổ vỡ chẳng thể hàn gắn. Bởi vậy nên mỗi kỉ vật trao đi như từng mảnh tình yêu chung cuộc rời khỏi tay Kiều. Giọng điệu nghe ra tầm thường như vẫn có tiếng nấc nghẹn ngào sau từng câu câu chữ. Trao đi “duyên này…vật này” cho Vân nhưng mà lại kết bằng 2 chữ “của chung”.

Tình yêu với Kiều là sự sống, là hơi thở nên đâu nói bỏ là dứt được. Nguyễn Du chung cuộc vẫn để kiều quay về là người con gái yếu đuối nằm trong dòng xoáy tâm lí thường tình, khi mất đi thứ gì càng quan trọng với mình thì càng ý thức mạnh bạo về trị giá thực của nó. Bởi vậy “của chung” mới vang lên trong Kiều với bao nhiêu giằng xé, tranh chấp. Chừng như lý trí nàng đã quyết định dứt bỏ nhưng mà trái tim thì chẳng thể tuân theo. Giống như kỉ vật đã trao nhưng vẫn níu kéo tình yêu, kỉ niệm cho riêng mình.

mà cuộc đời bãi bể nương dâu với những “sóng gió bất kì” đã khiến Kiều rơi vào bi kịch của sự thất vọng do chính mình tạo ra khi Nhìn vào phía trước vẫn tuyệt vời tương tự, chỉ thiếu bóng mình.

“Dù em nên vợ nên chồng,

Xót người bạc mệnh ắt lòng chẳng quên

Mất người còn chút của tin,

Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa”

Kiều day dứt láy đi láy lại về ngày mai nên duyên vợ chồng giữa Kim Trọng và Vân. Tương tự, nghĩa cho Kim Trọng đã trả, Vân đã có hạnh phúc cho mình, nàng cũng đã báo hiếu cho tía má. Mà nàng vẫn không thanh thản vì hạnh phúc cuộc đời nàng là chàng Kim đã thuộc về người khác. Tương lai đã không có chỗ cho Kiều. Nàng cô độc, bơ vơ bên lề hạnh phúc. Nàng sẽ chẳng còn lại gì, thân “bạc mệnh” này chỉ mong đợi vào “chút của tin” cùng dĩ vãng xưa để được hoài tưởng không bị lãng quên. Ngày nay vẫn còn đây “chút của tin”, nhưng mà đó chỉ còn là của “ngày xưa”, là vật gợi lại kí ức trong dĩ vãng của Kiều, còn ngày mai sẽ là của Vân. Chữ “ngày xưa” bóng gió vang lên đau xót gọi về mối tình đẹp mới như ngày bữa qua giữa Kim Kiều. Lúc này, hình như nhớ về kỉ niệm tình yêu ấm áp “phím đàn với mảnh hương nguyền” kia lại càng khiến Kiều đớn đau hơn.

xả thân sâu vào nỗi tuyệt vọng, Kiều cảm thấy tương lai sống hay chết cũng ko mấy khác biệt:

“Mai sau dù có bao giờ

Đốt lò hương đó so tơ phím này

Trông ra ngọn cỏ lá cây,

Thấy hiu hiu gió thì hay chị về

Hồn còn mang nặng lời thề,

Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai

Dạ đài cách mặt khuất lời

Rưới xin giọt nước cho người thác oan”

Cho dù Thúy Kiều có “thịt nát xương mòn” thì cũng mong rằng Thúy Vân và Kim Trọng không quên mình. Nàng còn chỉ cho Thúy Vân biết tín hiệu để nhận ra lúc mình trở về: “Thấy hiu hiu gió thì hay chị về”. Một con người nặng tình nặng nghĩa như Thúy Kiều chẳng thể lãng quên lời thề của mình với chàng Kim nhanh như vậy được. Ngay cả khi là một vong hồn chốn suối vàng thì nàng vẫn “mang nặng lời thề”. Đấy là lời thề chung thủy son sắt trọn đời bên nhau cùng Kim Trọng. Lời thề chung thủy đấy nàng sẽ ghi tạc cả cuộc đời ko quên. Toàn cầu cõi âm và thế giới ở nhân gian “cách mặt khuất lời” nên Thúy Kiều chỉ xin Thúy Vân “rưới xin giọt nước” cho vong hồn oan khúc của mình. Thúy Kiều đang còn sống nhưng tâm trí thì nghĩ về cái chết – cái chết oan khuất của một con người mệnh bạc.

Qua đây ta thấy hậu quả nhưng xã hội xưa đã đày đọa con người ta đến đường cùng, cướp đi quyền yêu và hạnh phúc, khiến cho 1 cô gái “xuân xanh” như Kiều lại thất vọng nghĩ đến cái chết. Nàng tung hoành vọng tuyệt vọng, muốn biết vì sao mình lại phải hy sinh thân mình, trao duyên, chịu đựng giằng xé vì một lỗi lầm không phải của ai cả. Sự không cam lòng ấy lại không thể san sẻ với ai, không người nào thấu hiểu nên càng thất vọng.

Cả cuộc đời, Kiều vẫn luôn sống trong sự trăn trở với những câu hỏi xem mình làm vậy có đúng hay ko. Và ngòi bút nhân đạo Nguyễn Du đã nhìn thấy sự khốn khổ đó của con người trong xã hội cũ và để sự tự ý thức về cuộc đời, số phận, nhân phẩm lần trước hết được biểu thị rõ ràng, quyết liệt như thế. Thi sĩ đã lên tiếng chở che cho nhu cầu hạnh phúc căn bản, vốn có của con người.

>>> Tham khảo các bài viết liên quan:

  • phân tách tám câu cuối đoạn trích Trao duyên
  • phân tích Trao duyên trong Truyện Kiều

Trên đây là văn mẫu phân tách 14 câu giữa của bài trao duyên (Trích Truyện Kiều – Nguyễn Du), các em cũng đừng quên tham khảo văn mẫu lớp 10 cụ thể theo chương trình học nữa em nhé!

[Văn mẫu 10] phân tách 14 câu giữa của bài Trao duyên từ Chiếc vành với bức tờ hoa tới Rưới xin giọt nước cho người thác oan nhằm thể hiện tâm trạng của Thúy Kiều lúc trao kỉ vật và dặn dò em

Đăng bởi: THPT Sóc Trăng

Chuyên mục: Giáo dục

IFrame

trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tên *

Email *

Trang web

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.