Tài liệu hướng dẫn phân tích Những ngôi sao xa xôi gồm nội dung gợi ý cách làm chi tiết và một số bài văn mẫu hay tham khảo phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi (Lê Minh Khuê).
Tóm tắt nội dung bài viết
- I. Hướng dẫn phân tích Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê
- 1. Phân tích nhu yếu đề bài
- 2. Luận điểm bài Những ngôi sao xa xôi
- II. Lập dàn ý đề văn phân tích truyện Những ngôi sao xa xôi
- 1. Mở bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
- 2. Thân bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
- Luận điểm 1: Hoàn cảnh sống và chiến đấu.
- Luận điểm 2: Vẻ đẹp tâm hồn của ba cô gái thanh niên xung phong
- 3. Kết bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
- 4. Sơ đồ tư duy phân tích Những ngôi sao xa xôi
- III. Danh sách top 3 bài văn hay phân tích tác phẩm Những ngôi sao xa xôi
- 1. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 1
- 2. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 2
- 3. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 3
- IV. Kiến thức lan rộng ra tác phẩm Những ngôi sao xa xôi
I. Hướng dẫn phân tích Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê
Đề bài: Phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê.
Bạn đang đọc: Phân tích Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê
1. Phân tích nhu yếu đề bài
– Yêu cầu về nội dung : phân tích nội dung, nghệ thuật và thẩm mỹ của truyện Những ngôi sao xa xôi .
– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: từ ngữ, chi tiết tiêu biểu trong truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi.
– Phương pháp lập luận chính : Phân tích .
2. Luận điểm bài Những ngôi sao xa xôi
– Luận điểm 1: Hoàn cảnh sống và chiến đấu.
– Luận điểm 2: Vẻ đẹp tâm hồn của ba cô gái thanh niên xung phong
+ Những nét chung : phẩm chất cao đẹp, dũng mãnh, gan góc …+ Nét riêng : Thế giới nội tâm đa dạng chủng loại của 3 cô gái .
II. Lập dàn ý đề văn phân tích truyện Những ngôi sao xa xôi
1. Mở bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
– Giới thiệu vài nét về tác giả Lê Minh Khuê+ Lê Minh Khuê ( 1949 ) là nhà văn nữ chuyên viết truyện ngắn và truyện vừa, thuộc thế hệ những nhà văn mở màn sáng tác trong thời kỳ kháng chiến chống đế quốc Mỹ .- Giới thiệu khái quát về truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi .+ Những ngôi sao xa xôi là truyện ngắn đầy chất thơ kể về 3 nữ người trẻ tuổi xung phong gan góc, nghĩa vụ và trách nhiệm và yêu đời, đại diện thay mặt cho thế hệ trẻ Nước Ta trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước .
2. Thân bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
* Khái quát nội dung truyện ngắn
Truyện kể về ba nữ người trẻ tuổi xung phong gan góc làm thành tổ thám thính mặt đường ( Thao, Định, Nho ) có trách nhiệm quan sát máy bay địch ném bom, lưu lại và phá bom nổ chậm, ước đạt số lượng đất đá để lấp hố bom … Công việc rất là nguy hại vì luôn phải đương đầu với cái chết, nhưng họ vẫn sống hồn nhiên, yêu đời và sáng sủa, đúng như tuổi trẻ đáng yêu mơ mộng của họ .
Luận điểm 1: Hoàn cảnh sống và chiến đấu.
– Ba cô gái sống trên một cao điểm giữa vùng trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn, nơi tập trung chuyên sâu bom đạn nguy hại .- Họ uống nước suối đựng trong ca hoặc bi đông, tắm ở suối, dụng cụ vui chơi duy nhất là một cây đài bán dẫn nhỏ để nghe nhạc và tin tức .- Công việc nguy khốn :+ Ban ngày, họ phải chạy trên cao điểm, phơi mình dưới tầm đánh phá của máy bay .+ Sau mỗi trận bom phải lao ngay ra trọng điểm để làm trách nhiệm : đo khối lượng đất đá, lưu lại bom chưa nổ, phá bom .- Họ phải mạo hiểm với cái chết, thần kinh luôn stress .-> Với ba cô gái, việc làm nguy khốn ấy đã thành chuyện thông thường hằng ngày .=> Công việc, thực trạng sống nguy khốn, cái chết luôn rình rập, yên cầu sự quả cảm, bình tĩnh và tự tin .
Luận điểm 2: Vẻ đẹp tâm hồn của ba cô gái thanh niên xung phong
* Những điểm chung của các cô gái
– Cả ba cô gái đều là người TP. Hà Nội, còn rất trẻ đã phải xa nhà, xa mái trường đi chiến đấu-> Lí tưởng sống cao đẹp, chuẩn bị sẵn sàng hi sinh tuổi thanh xuân, hi sinh niềm hạnh phúc cá thể để nghe tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc .- Dũng cảm, quả cảm : Sẵn sàng nhận trách nhiệm, không sợ khó khăn, hi sinh, quyết tâm hoàn thành xong trách nhiệm, dám đương đầu với cái chết mà không nao núng dù nhiều lần họ bị bom vùi và làm bị thương .- Tinh thần nghĩa vụ và trách nhiệm cao với việc làm, không sợ cái chết : bị thương nhưng vẫn sẵn sàng chuẩn bị bám trụ chia lửa cùng đồng đội. Khối lượng việc làm lớn nhưng những cô thường cố gắng nỗ lực hoàn thành xong tốt mà không cần nhờ đến sự giúp sức .- Tinh thần đồng đội đoàn kết, gắn bó : bộc lộ ở tính tình, sự chăm sóc chăm nom chu đáo khi đồng đội bị thương .- Đời sống tâm hồn nhiều mẫu mã, đáng yêu :+ dễ vui, mơ mộng nhưng cũng trầm tư sâu lắng+ nữ tính, thích làm đẹp cho đời sống ở mặt trận khói lửa+ bình tĩnh, dữ thế chủ động, sáng sủa luôn nghĩ về tương lai=> Cả ba cô gái đều có những phẩm chất chung cao đẹp của người chiến sỹ người trẻ tuổi xung phong, có vẻ như đẹp tâm hồn trong sáng, mơ mộng, đáng yêu .
* Những nét riêng
– Nho :+ Là em út, tính trẻ con, thích ăn kẹo, có hình dáng nhỏ bé, nhẹ nhàng+ Mỗi lần đi trinh thám về lại đi tắm khiến Phương Định liên tưởng Nho như một que kem thoáng mát .+ Khi bị thương lại là một cô gái rắn rỏi và bản lĩnh .- Chị Thao :+ Thích làm dáng nhất+ Thích hát bài hát do Phương Định bịa ra nhưng lại không hát trôi chảy bài nào+ Rất gan góc táo bạo nhưng lại sợ máu, sợ vắt+ Trong cô có sự phối hợp giữa cái nhút nhát, mềm yếu và cái bản lĩnh quyết đoán đến vô cùng- Phương Định :+ Là cô gái TP.HN vào mặt trận 3 năm, hay hoài niệm về quê nhà, mẹ, mái trường …+ Là cô gái hồn nhiên mơ mộng với nhiều nét tính cách bộc lộ rất rõ ràng : thích hát, thuộc nhiều bài hát, say sưa tận thưởng cơn mưa hồn nhiên như chưa hề nghe thấy tiếng bom đạn nổ …-> Đó là vẻ đẹp trong sáng hồn nhiên, thật đáng yêu+ Chăm sóc chu đáo cho đồng đội .+ Là cô gái nhạy cảm, duyên dáng nhưng không biểu lộ tình cảm, tỏ ra kín kẽ trước đám đông, tưởng như kiêu kì nhưng lại tạo nên một sức hút tự nhiên .+ Có ý thức nghĩa vụ và trách nhiệm với việc làm, gan góc tự tin, thận trọng khi làm trách nhiệm .+ Không sợ chết mà chỉ sợ đường không thông không triển khai xong trách nhiệm .=> Cả 3 cô đều có những nét tính cách xinh xắn và đáng yêu, là những con người sinh động từ đời sống thực bước vào tác phẩm một cách tự nhiên với quốc tế nội tâm nhiều mẫu mã cùng phẩm chất anh hùng .
* Đánh giá về nghệ thuật
– Phương thức trần thuật : kể bằng ngôi thứ nhất chân thực- Nghệ thuật miêu tả tâm lí và tính cách nhân vật tinh xảo, đa dạng và phong phú, thâm thúy- Lời kể linh động, câu văn ngắn, câu đặc biệt quan trọng tạo được sự uyển chuyển tương thích không khí chiến đấu
3. Kết bài phân tích Những ngôi sao xa xôi
– Khẳng định lại giá trị nội dung, thẩm mỹ và nghệ thuật của tác phẩm .
>>> Đọc thêm hướng dẫn soạn bài Những ngôi sao xa xôi để nắm được những nội dung chính cần triển khai khi phân tích tác phẩm.
4. Sơ đồ tư duy phân tích Những ngôi sao xa xôi
Phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi bằng sơ đồ tư duy/ / Trên đây là những gợi ý chi tiết cụ thể cách làm bài văn phân tích Những ngôi sao xa xôi hay và không thiếu do Đọc Tài Liệu tổng hợp, biên soạn. Để lan rộng ra vốn từ ngữ khi viết bài những em hoàn toàn có thể đọc thêm 1 số ít bài văn mẫu dưới đây :
III. Danh sách top 3 bài văn hay phân tích tác phẩm Những ngôi sao xa xôi
1. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 1
Lê Minh Khuê thuộc thế hệ nhà văn trưởng thành trong thời kì kháng chiến chống Mĩ. Những tác phẩm đầu tay của chị ra đời vào những năm 70, nội dung viết về đời sống chiến đấu sôi sục, hào hùng của người trẻ tuổi xung phong và bộ đội trên tuyến đường Trường Sơn. Một số truyện ngắn đã gây được sự quan tâm và tình cảm yêu dấu của bạn đọc .Truyện Những ngôi sao xa xôi phản ánh chân thực tâm hồn trong sáng, mơ mộng, ý thức dũng mãnh, đời sống chiến đấu đầy khó khăn, hi sinh nhưng rất hồn nhiên, sáng sủa của những cô gái người trẻ tuổi xung phong. Đó chính là những hình ảnh đẹp tươi, tiêu biểu vượt trội cho phẩm chất cao quý của thế hệ trẻ Nước Ta trong cuộc kháng chiến chống Mĩ vừa mới qua .Cốt truyện đơn thuần, mạch truyện tăng trưởng theo diễn biến tâm trạng của người kể, tích hợp xen kẽ giữa hiện tại và quá khứ. Có thể tóm tắt như sau :
Ba nữ thanh niên xung phong làm thành tổ trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Tổ trưởng là chị Thao và tổ viên là hai cô gái trẻ tên Định và Nho. Nhiệm vụ của họ là quan sát máy bay địch ném bom, ước chừng khối lượng đất đá dùng để san lấp hố bom, đánh dấu vị trí các trái bom chưa nổ và phá bom nổ chậm. Công việc hết sức nguy hiểm vì máy bay địch có thể ập đến bất cứ lúc nào. Họ phải đối mặt với thần chết trong mỗi lần phá bom, mà công việc này thì lại diễn ra thường xuyên. Các cô gái ở trong một cái hang dưới chân cao điểm, cách xa đơn vị.
Xem thêm: Điều Trị Hôi Miệng Dứt Điểm Tại Nhà
Cuộc sống dù khắc nghiệt và nguy khốn nhưng họ vẫn có những niềm vui hồn nhiên, những tích tắc thanh thản, mơ mộng. Đặc biệt là ba chị em rất gắn bó, yêu thương nhau trong tình đồng đội, dù mỗi người một đậm chất ngầu. Ở phần cuối, tác giả tập trung chuyên sâu miêu tả hành vi và tâm trạng của những nhân vật, đa phần là của Phương Định trong một lần phá bom. Nho bị thương đã được đồng đội lo ngại và săn sóc. Cơn mưa đá ở cao điểm khiến cho Phương Định hồi tưởng về tuổi học trò ở TP.HN : Chao ôi, hoàn toàn có thể là toàn bộ những cái đó. Những cái đó ở thật xa …Để cho nhân vật chính là Phương Định đứng ra kể chuyện, điều đó tương thích với nội dung truyện và tạo thuận tiện để tác giả vừa miêu tả, vừa bộc lộ đời sống tâm hồn của nhân vật. Truyện viết về cuộc chiến tranh nên có những cụ thể, hình ảnh về bom đạn, chiến đấu, hi sinh … nhưng đa phần vẫn hướng vào quốc tế nội tâm, làm hiện lên vẻ đẹp tâm hồn của con người .Ba cô gái sống và chiến đấu trên một cao điểm giữa một vùng trọng điểm bắn phá của máy bay Mĩ trên tuyến đường Trường Sơn. Công việc của họ rất nguy khốn vì giữa ban ngày, họ phải phơi mình dưới tầm đánh phá của máy bay địch. Nguy hiểm khôn lường nhưng những cô tự hào về việc làm của mình và cái tên gọi mà đơn vị chức năng đặt cho là : tổ trinh thám mặt đường. Gắn với cái tên gợi sự khát khao làm ra những sự tích anh hùng ấy là việc làm chẳng nhẹ nhàng, đơn thuần chút nào .Định hồn nhiên kể : Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh lung linh. Cười thì hàm răng lóa lên trên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đấy chúng tôi gọi nhau là “ những con quỷ mắt đen ” .Sau mỗi trận bom, những cô phải lao ngay ra trọng điểm, đo đạc và ước tính khối lượng đất đá bị bom địch đào xới, đếm những quả bom chưa nổ và dùng những khối thuốc nổ đặt vào cạnh từng trái bom để phá. Đó là một việc làm mạo hiểm với cái chết, thần kinh luôn căng thẳng mệt mỏi, yên cầu sự gan góc và rất là bình tĩnh. Nhưng với ba cô gái thì những việc làm kinh khủng ấy đã trở thành thông thường :Có ở đâu như thế này không : đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Thần kinh căng như chão, tim đập mặc kệ cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp chung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ giờ đây, hoàn toàn có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ … Rồi khi xong việc, quay lại nhìn cảnh đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang .Đối lập với cảnh quyết liệt do bom đạn giặc gây ra là sự bình tĩnh đến lạ lùng của những cô gái. Cảnh những cô sống trong hang sao mà sáng sủa, thơ mộng đến thế : Bên ngoài nóng trên 30 độ, chui vào hang là sà ngay đến một quốc tế khác. Cái mát lạnh làm body toàn thân run lên bất ngờ đột ngột – Rồi ngửa cổ uống nước trong ca hay trong bi đông. Nước suối pha đường. Xong thì nằm dài trên nền ẩm lười biếng nheo mắt nghe ca nhạc từ cái đài bán dẫn nhỏ mà khi nào cũng có pin khá đầy đủ. Có thể nghe, hoàn toàn có thể nghĩ lung tung … hình như ta sắp mở chiến dịch lớn .Cả ba cô đều là con gái TP.HN. Tuy đậm cá tính và thực trạng riêng mỗi người mỗi khác nhưng họ đều có phẩm chất chung vô cùng tốt đẹp của người trẻ tuổi xung phong tiền tuyến. Đó là ý thức dũng mãnh tuyệt vời, không sợ gian nan, hi sinh, quyết tâm khắc phục khó khăn vất vả để hoàn thành xong tốt trách nhiệm và tình cảm đồng đội gắn bó, yêu thương. Ở họ còn có những nét chung của những cô gái trẻ là dễ xúc động, nhiều khát vọng và hay mơ mộng, dễ vui mà cũng dễ buồn. Trong bom đạn, cận kề cái chết mà họ vẫn thích làm đẹp cho đời sống của mình : Nho thích thêu thùa, chị Thao chăm chép bài hát, Định thích ngắm mình trong gương, thích ngồi bó gối thả hồn theo dòng hồi tưởng và cất tiếng hát .Phương Định vốn là một học viên Thủ đô. Tính cách Phương Định vừa vô tư, tinh nghịch, vừa êm ả dịu dàng, lãng mạn. Cô hay hồi tưởng những kỉ niệm của tuổi thiếu nữ vô tư giữa mái ấm gia đình và thành phố thân yêu. Vào mặt trận, những kỉ niệm êm đẹp ấy luôn sống dậy trong tâm lý cô. Nó vừa là niềm khao khát, vừa làm dịu mát tâm hồn cô trong thực trạng stress, quyết liệt của cuộc chiến tranh .Giống như những cô gái mới lớn khác, Phương Định khá nhạy cảm về bản thân và cũng rất chăm sóc đến hình thức của mình. Cô tự nhìn nhận : Tôi là con gái TP.HN. Nói một cách nhã nhặn, tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, tự tôn như đài hoa loa kèn. Còn mắt tôi thì những anh lái xe bảo : “ Cô có cái nhìn sao mà xa xăm ” .Xa đến đâu mặc kệ, nhưng tôi thích ngắm mắt tôi trong gương. Nó dài dài màu nâu, hay nheo lại như chói nắng .Cô biết mình được nhiều người chú ý, nhất là những anh lính lái xe. Điều đó làm cho cô thấy vui và tự hào, nhưng cô chưa dành riêng tình cảm cho một ai. Tuy vậy, cô không hay biểu lộ tình cảm và thường tỏ ra kín kẽ giữa đám đông, nhìn qua sẽ tưởng như thể kiêu kì .Phương Định yêu quý hai bạn gái trong tổ thám thính mặt đường và đồng đội trong đơn vị chức năng. Đặc biệt, cô dành tình yêu và niềm cảm phục cho tổng thể chiến sỹ mà cô gặp trên đường vào mặt trận :Không hiểu sao những anh pháo thủ và lái xe lại hay hỏi thăm tôi. Hỏi thăm hoặc viết những bức thư dài gửi đường dây làm như ở cách xa nhau hàng nghìn cây số, mặc dầu hoàn toàn có thể chào nhau hằng ngày. Tôi không săn sóc, vồn vã. Khi bọn con gái xúm nhau lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy, tôi thường đứng ra xa, khoanh tay lại trước ngực và nhìn đi nơi khác, môi mím chặt. Nhưng chẳng qua tôi điệu thế thôi. Thực tình trong tâm lý của tôi, những người đẹp nhất, mưu trí, can đảm và mạnh mẽ và hùng vĩ nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ .Là một nhà văn người trẻ tuổi xung phong nên Lê Minh Khuê am hiểu và miêu tả khá tinh xảo tâm lí của những cô gái trong nhóm thám thính mặt đường mà tiêu biểu vượt trội là nhân vật Phương Định. Tâm trạng của Định lúc phá bom nổ chậm được tác giả miêu tả rất thực : … máy bay rít, bom nổ. Nổ trên cao điểm, cách hang này khoảng chừng 300 mét. Đất dưới chân chúng tôi rung. Mấy cái khăn mặt mắc ở dây cũng rung. Tất cả cứ như lên cơn sốt. Khói lên và cửa hang bị che lấp. Không thấy mây và khung trời đâu nữa .Quả bom nằm lạnh nhạt trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất. Đầu này có vẽ hai vòng tròn màu vàng …Tôi dùng xẻng nhỏ đào đất dưới quả bom. Đất rắn. Những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai bên. Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí ! vỏ quả bom nóng. Một tín hiệu chẳng lành. Hoặc là nóng từ bên trong quả bom. Hoặc là mặt trời nung nóng .Cảnh mưa bom bão đạn của giặc Mĩ diễn ra hằng giờ, hằng ngày, hết ngày này sang ngày khác và sức chịu đựng của những cô gái thật tuyệt vời : Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít : ba lần. Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không đơn cử. Còn cái chính : liệu mìn có nổ, bom có nổ không ? Không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai ? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm : đứng cẩn trọng, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. Và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng .Nhưng quả bom nổ. Một thứ tiếng kì khôi đến váng óc. Ngực tôi nhói, mắt cay mãi mới mở ra được. Mùi thuốc bom buồn nôn. Ba tiếng nổ nữa tiếp theo. Đất rơi lộp bộp, tan đi bí mật trong những bụi cây. Mảnh bom xé không khí, lao và rít vô hình dung trên đầu .Mặc dù đã thành thạo trong việc làm nguy khốn, thậm chí còn một ngày hoàn toàn có thể phải phá tới năm quả bom, nhưng mỗi lần phá bom nổ chậm vẫn là một thử thách thần kinh cao độ so với Phương Định. Từ khung cảnh và không khí chứa đầy sự stress đến cảm xúc là những anh cao xạ ở trên kia đang dõi theo từng động tác, cử chỉ của mình, để rồi ý thức dũng mãnh ở cô như được kích thích bởi lòng tự trọng đáng khâm phục : Tôi đến gần quả bom. Cảm thấy có ánh mắt những chiến sỹ dõi theo mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi hoàn toàn có thể cứ đàng hoàng mà bước tới .Ở bên quả bom, đương đầu với cái chết cảm xúc của cô như nhạy cảm hơn, sắc bén hơn : Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí ! vỏ quả bom nóng. Một tín hiệu chẳng lành. Tiếp đó là cảm xúc căng thẳng mệt mỏi chờ đón tiếng nổ của quả bom, đồng nghĩa tương quan với việc làm đã hoàn thành xong .Vào mặt trận đã ba năm, đã quá quen với những thử thách và nguy hại, giáp mặt hằng ngày với cái chết, nhưng Phương Định và đồng đội của cô không mất đi sự hồn nhiên, trong sáng và những mơ ước về tương lai .Trong những phút giây yên tĩnh ngắn ngủi, cô thường tự tạo ra những niềm vui nho nhỏ : Tôi sẽ hát. Thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời mà hát. Lời tôi bịa lộn xộn mà ngớ ngẩn đến nỗi tôi cũng quá bất ngờ, nhiều lúc bò ra mà cười một mình … Tôi thích nhiều bài. Những bài hành khúc bộ đội hay trên những ngả đường mặt trận. Tôi thích dân ca quan họ mềm mịn và mượt mà, êm ả dịu dàng. Thích Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô. Thích ngồi bó gối mơ màng : “ Về đây khi mái tóc còn xanh xanh … ”. Đó là dân ca Ý trữ tình phong phú, phải lấy giọng thật trầm … Những lúc như thế nỗi nhớ TP.HN lại ùa về, tràn ngập tâm hồn cô gái, khiến cô bâng khuâng, nuôi tiếc khi cơn mưa rừng chợt đến, chợt đi .Nhưng tạnh mất rồi. Tạnh rất nhanh như khi mưa đến. Sao chóng thế ! Tôi bỗng thẫn thờ, tiếc không nói nổi. Rõ ràng tôi không tiếc những viên đá. Mưa xong thì tạnh thôi. Mà tôi nhớ một cái gì đấy, hình như mẹ tôi, cái hành lang cửa số, hoặc những ngôi sao to trên khung trời thành phố. Phải, hoàn toàn có thể những cái đó … Hoặc là cây, hoặc là cái vòm tròn của nhà hát, hoặc bà bán kem đẩy chiếc xe chở đầy thùng kem, trẻ con háo hức bâu xung quanh .Con đường nhựa đêm hôm, sau cơn mưa mùa hạ rộng ra, dài ra, lấp loáng ánh đèn trông như một con sông nước đen. Những ngọn điện trên trung tâm vui chơi quảng trường lộng lẫy như những ngôi sao trong câu truyện cổ tích nói về những xứ sở thần tiên. Hoa trong khu vui chơi giải trí công viên. Những quả bóng sút vô tội vạ của bọn trẻ con trong một góc phố. Tiếng rao của bà bán xôi sáng có cái mủng đội trên đầu … Chao ôi, hoàn toàn có thể là toàn bộ những cái đó. Những cái đó ở thiệt xa … Rồi bỗng chốc, sau một cơn mưa đá, chúng xoáy mạnh như sóng trong tâm lý tôi …Tổ trưởng tổ trinh thám mặt đường là chị Thao, một con người từng trải và chín chắn. Những dự trù về tương lai của chị có vẻ như thiết thực hơn nhưng những khát khao và rung động của tuổi trẻ vẫn nồng nàn trong tim chị. Chỉ vài nét phác họa tương phản, tác giả đã vẽ nên chân dung của chị : Tiếng máy bay trinh thám rè rè. Phản lực gầm gào lao theo sau … Chị Thao móc bánh bích quy trong túi, từ tốn nhai. Những khi biết rằng cái sắp tới sẽ không dịu dàng êm ả thì chị tỏ ra bình tĩnh đến phát bực. Nhưng thấy máu, thấy vắt là chị nhắm mát lại, mặt tái mét. Áo lót của chị cái nào cũng thêu chữ màu, chị lại hay tỉa lông mày của mình, tỉa nhỏ như cái tăm. Nhưng trong việc làm ai cũng gờm chị : cương quyết, táo bạo .Nhân vật thứ ba trong nhóm là Nho, một cô gái nhỏ xíu, trông thoáng mát như một que kem trắng, tưởng như mềm yếu nhưng thực ra rất can đảm và mạnh mẽ, kiên cường. Ngày ngày, Nho cùng đồng đội phá bom nổ chậm. Có lần, Nho bị bom vùi và mảnh bom găm vào cánh tay, máu túa ra rất nhiều, da xanh tươi, quần áo đầy bụi. Được đồng đội cứu kịp thời, Nho cắn răng chịu đau, không khóc. Cả ba cô gái đều không khóc bởi họ cho rằng : Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau là bị xem như dẫn chứng của một sự tự nhục mạ .Cách nhìn nhận và bộc lộ con người thiên về cái tốt đẹp, trong sáng, hùng vĩ là nét chủ yếu và thống nhất trong văn học thời kì kháng chiến chống Mĩ. Tương tự như vậy nhưng truyện của Lê Minh Khuê không rơi vào thực trạng minh họa giản đơn vì tác giả đã phát hiện và miêu tả chân thật đời sống nội tâm với những nét tâm lí phong phú, nhiều mẫu mã của từng nhân vật .Tác giả tỏ ra rất tinh tế trong việc biểu lộ khung cảnh và không khí sôi sục ở một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn bằng một vài nét nổi bật. Thành công hơn cả là nghệ thuật và thẩm mỹ miêu tả tâm lí nhân vật. Bằng cách để cho người đứng ra kể chuyện là cô người trẻ tuổi xung phong Phương Định, tác giả đã phản ánh một cách tự nhiên và tinh xảo tâm trạng của những cô gái ở mặt trận, luôn đương đầu với cái chết mà vẫn sống hồn nhiên, sáng sủa và không kém phần lãng mạn. Chiến tranh làm cho họ dày dạn và cứng cỏi hơn, nhưng vẫn không hề làm mất đi nét hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ .Trong truyện có nhiều cụ thể về đời sống khó khăn, gian truân, về những chiến công thầm lặng và sự dũng mãnh, hi sinh của người trẻ tuổi xung phong trên tuyến đường Trường Sơn ác liệt. Nhưng cái tạo nên sức mê hoặc của truyện ngắn này là ở sự am hiểu cặn kẽ của tác giả về đời sống của những con người đang hiến dâng tuổi thanh xuân cho Tổ quốc. Qua đó, người đọc tưởng tượng được phần nào về chủ nghĩa anh hùng cách mạng của tuổi trẻ Nước Ta và dân tộc bản địa Nước Ta trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước oanh liệt vừa mới qua .
» Tham khảo thêm: Cảm nhận về nhân vật Phương Định trong Những ngôi sao xa xôi
2. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 2
Lê Minh Khuê cây bút trưởng thành trong kháng chiến chống Mỹ. Các tác phẩm của bà xoay quanh cuộc sống, chiến đấu của những cô thanh niên xung phong. Những ngôi sao xa xôi là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của bà, kể về cuộc sống chiến đấu của ba cô gái trên tuyến đường Trường Sơn.
Truyện được sáng tác năm 1971 khi cuộc chiến tranh chống Mỹ đang diễn ra vô cùng quyết liệt. Truyện được viết về công cuộc chiến đấu của người trẻ tuổi xung phong, bộ đội trên tuyến đường Trường Sơn trong thời kì kháng chiến chống Mỹ .Nhan đề của tác phẩm giàu ý nghĩa, và giá trị diễn đạt. Trước hết nó là một hình ảnh tả thực những vì tinh tú trong thiên hà bát ngát, tỏa ánh sáng dịu nhẹ, lộng lẫy và lấp lánh lung linh. Hình ảnh ngôi sao được nhắc đến nhiều lần trong tác phẩm : Ngôi sao vàng trên mũ của chiến sỹ, ngôi sao ở thành phố, ngôi sao trong truyện cổ tích, …Không chỉ vậy, nhan đề còn có ý nghĩa hình tượng, khiến ta nhớ về vẻ đẹp của những cô người trẻ tuổi xung phong với tâm hồn mơ mộng, trong sáng, bay bổng và phẩm chất cách mạng sáng ngời. Còn cái “ xa xôi ” có chăng chính là cao điểm – nơi những cô đang chiến đấu. Trong cuộc kháng chống Mĩ, những cô gái nhỏ bé, lặng lẽ, khiêm nhường ấy chính là những ngôi sao sáng của núi rừng Trường Sơn .Nho, Thao, Phương Định còn là những cô gái rất trẻ, họ sống chiến đấu trên “ một cái hang lớn dưới chân cao điểm ” giữa vùng trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn – nơi tập trung chuyên sâu nhiều nhất bom đạn của quân địch. Nơi họ sống chỉ có tàn tích của cuộc chiến tranh : đường bị đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn, hai bên đường không có lá xanh, chỉ có những thân cây bị tước khô cháy, những cây lớn nằm lăn lóc, những tảng đá to, những thùng xăng hoặc những thành xe hơi méo mó, han gỉ nằm trong đất. Tưởng chừng như mọi thứ bị tiêu diệt, không có tín hiệu của sự sống. Hoàn cảnh sống ấy đã cho ta thấy cái quyết liệt của cuộc chiến tranh, sự khó khăn vất vả gian nan mà con người phải trải qua .Công việc của họ đặc biệt quan trọng nguy hại, họ phải quan sát địch ném bom, sau mỗi lần đó họ lại lao ra trọng điểm đo khối lượng đất đá bị đào xới, đếm những quả bom chưa nổ và phá bom. Phải tiếp tục đương đầu với cái chết. Họ bị bom vùi là chuyện thông thường “ Có khi bò lên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh lung linh. Cười thì hàm răng trắng lóa trên khuôn mặt lem luốc ”. Công việc thường ngày ấy khiến thần kinh họ luôn stress, yên cầu phải có sự bình tĩnh, dũng mãnh .Là những cá thể với đời sống tâm hồn và tình cảm khác nhau, nhưng ở ba cô gái này đều mang những điểm chung. Trước hết, họ có ý thức nghĩa vụ và trách nhiệm cao với trách nhiệm : Có lệnh là họ lên đường, quyết tâm hoàn thành xong trách nhiệm phá bom mở đường cho những đoàn xe nối đuôi nhau ra tiền tuyến và về đích bảo đảm an toàn. Trong khi phá bom họ chỉ chăm sóc đến một điều duy nhất : Liệu bom có nổ không, nếu không thì làm cách nào để bom nổ. Như vậy, với họ trách nhiệm còn quan trọng hơn tính mạng con người bản thân .Không chỉ vậy, họ còn dũng mãnh, gan góc, không sợ quyết tử. Cuộc sống trong bom đạn cuộc chiến tranh cái chết hoàn toàn có thể ập đến bất kỳ khi nào, tuy nhiên họ chưa khi nào thấy ám ảnh, chưa khi nào phải trằn trọc đêm đêm, cái chết so với họ là một khái niệm rất mờ nhạt, không đơn cử. Lòng quả cảm còn biểu lộ qua sự kiên cường trong chiến đấu : Chị Thao rất gan góc, cái cũng phải phát bực về cái tính bình tĩnh đến lạ của chị. Nho khi máu thấm ra đỏ đất, vẫn bình tĩnh không một tiếng kêu, không cho ai được khóc, không cho ai gọi về đơn vị chức năng. Phương Định bình tĩnh gan góc giữa khoang đất của địch, nhất định không chịu đi khom .Sống với nhau, cùng nhau thao tác, giữa họ còn hình thành tình đồng đội keo sơn, gắn bó. Tình cảm ấy nằm trong sự chân thành, dứt khoát khi ai cũng muốn giành phần nguy khốn, gian nan về mình. Phương Định lo ngại, bồn chồn khi chờ Thao và Nho đi trinh thám trên cao điểm với nỗi lo ngại hai bạn không về. Tình cảm ấy nằm trong sự lo ngại, cử chỉ chăm nom khi Nho bị thương, Phương Định tận tình cứu chữa, chị Thao luống cuống không cầm được nước mắt .Dù can trường, dũng mãnh nhưng ở họ cũng có những nét rất hồn nhiên, rất con gái. Họ là ba cô gái trẻ có nội tâm phong phú và đa dạng. Ở họ có những nét chung của cô gái hay mơ mộng, dễ xúc động, dễ vui, dễ buồn. Họ cũng rất êm ả dịu dàng, thích làm đẹp dù ở mặt trận khói lửa. Nho thích thuê thùa, Thao chăm chép bài hát, Phương Định thích ngắm mình trong gương, ngồi bó gối mơ màng và thích hát .Cuộc sống ở mặt trận rất khó khăn vất vả nhưng họ vẫn luôn bình tĩnh, sáng sủa, yêu đời. Trong hang vẫn vang lên tiếng hát của ba cô gái và những dự tính về tương lai. Chiến tranh bom đạn không hề phá đi được những tích tắc mơ mộng ấy. Đó còn là thời hạn để nhớ về mái ấm gia đình, về những kỉ niệm, là niềm vui của Nho và Phương Định khi thấy những cơn mưa đá .Dù có những điểm chung, nhưng cạnh bên đó, họ vẫn có những nét đậm chất ngầu riêng. Nho hồn nhiên, mơ mộng, sở trường thích nghi ăn kẹo, tắm suối, hình dáng nhỏ bé “ thoáng mát như một cây kem ”. Chị Thao là tổ trưởng, lớn tuổi nhất, chị từng trải nhưng cũng không thiếu những khát khao, rung động của tuổi trẻ, ưa làm đẹp. Đôi lông mày tỉa nhỏ như cái tăm, áo lót cái nào cũng thêu chỉ màu. Ở chị có những nét tính cách tưởng như xích míc : Trong việc làm chị rất cương quyết, táo bạo như có ai ngờ con người ấy lại sợ máu và vắt đến tái mặt .Trong con người chị có sự tích hợp giữa cái nhút nhát, yếu ớt của một người con gái với cái bản lĩnh của một chiến sỹ nơi mặt trận ác liệt. Phương Định là cô gái xinh đẹp, có đời sống nội tâm đa dạng và phong phú, tính cách hồn nhiên, hay mơ mộng, hay sống với kỉ niệm thời thiếu nữ ở thành phố. Cả ba cô gái đều có những nét tính cách xinh xắn, đáng yêu. Họ là những con người từ đời sống thực bước vào tác phẩm một cách tự nhiên, sinh động, họ hiện lên thật bình dị .Lời văn dung dị, nghệ thuật và thẩm mỹ trần thuật rực rỡ đã đem đến cho người đọc những trang văn thấm đẫm cảm hứng. Qua tác phẩm này, tất cả chúng ta có tưởng tượng không thiếu về vẻ đẹp phẩm chất của những cô thành niên xung phong, họ vừa hồn nhiên, mơ mộng, êm ả dịu dàng, nhưng cũng vô cùng kiên cường, dũng mãnh. Họ chính là những đại diện thay mặt tiêu biểu vượt trội nhất trong cuộc kháng chiến chống Mỹ .
3. Phân tích Những ngôi sao xa xôi mẫu số 3
Nhắc đến khoảng chừng trời Trường Sơn là nhắc đến biết bao sự quyết tử mất mát, nơi mà lính Mỹ đã thả bom dồn dập nhằm mục đích ngăn cản bước tiền dũng mãnh của những đoàn quân tiến về Hồ Chí Minh giải phóng miền Nam. Nhưng Trường Sơn đâu chỉ mang trong mình bao sự thương đau, Trường Sơn con là nơi ghi dấu của những tâm hồn tự nhiên, sáng sủa của những người chiến sỹ lái xe không kính, những chàng trai cô gái người trẻ tuổi xung phong đã quyết tử tuổi trẻ để góp sức cho quốc gia .
Là một người đã từng gắn bó với khoảng trời bom đạn ấy, nhà văn Lê Minh Khuê đã khai thác đề tài quen thuộc đã làm nên nhiều tên tuổi lớn trân văn đàn chống Mỹ nhưng cùng với sự sáng tạo và một chút lãng mạn của mình, “Những ngôi sao xa xôi” của bà, đã khắc họa hình ảnh của những cô gái thanh niên xung phong, mà tiêu biểu là nhân vật Phương Định với những vẻ đẹp hồn nhiên vốn có của tuổi trẻ Việt Nam trong thời chống Mỹ.
Câu chuyện kể về ba cô gái, ba cô gái người trẻ tuổi xung phong Nho, Thao và Phương Định, sống trên một cao điểm giữa bát ngát khói bụi Trường Sơn, nơi mà “ màu đất đỏ, trắng lẫn lộn ”. Công việc của họ là “ ngồi đây ”, ” khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom ”. Trong lúc đơn vị chức năng thường thao tác khi mặt trời lặn, thì tổ trinh thám lại thao tác ban ngày, khi thần chết luôn “ lẩn trong ruột những quả bom ”, khi mà lính Mỹ thả bom nhiều nhất và cái chết luôn theo sát ba cô gái ấy .Công việc của họ là việc làm quan trọng và cũng đầy gian nan quyết tử, yên cầu ý thức quả cảm, sự nhạy bén quyết đoán và sự nhanh gọn. Trong thực trạng ấy, ta mới thấy sáng ngời lên là những phẩm chất cao đẹp của ba nhân vật, và đặc biệt quan trọng là Phương Định, nhân vật chính của truyện .Phương Định là một cô gái Thành Phố Hà Nội, “ một cô gái khá ”, chỉ vừa mới bước ra khỏi cuộc sống hồn nhiên vô tư lự của mình. Cô có vẻ như hình thức bề ngoài đáng yêu tươi tắn và xinh xắn, “ hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, tự tôn như đài hoa loa kèn ”, còn đôi mắt thì có “ cái nhìn sao mà xa xăm ”. Những nét đẹp của cô đã được những anh lái xe chú ý đến, dẫn chứng là những bức thư dài gửi đường dây mặc dầu hoàn toàn có thể chào nhau hằng ngày, nhưng Phương Định cũng không săn sóc vồn vã, cô gái vẫn hay đứng ra xa, khoanh tay trước mặt và nhìn đi nơi khác mỗi khi một đám con gái xúm lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy. Một hành vi đó thôi đã làm Phương Định trở nên thật kiêu kì, cái điệu của cô thật đáng yêu và cũng thật tương thích với một người con gái như vậy .Tâm hồn cô giữa khoảng chừng trời Trường Sơn thật làm cho người ta thật kinh ngạc. Cô mê hát, “ thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời mà hát ”, lời cô bịa lộn xộn, ngớ ngẩn đến không ngờ, đôi lúc nó cũng làm cho cô bò ra mà cười một mình, cô thích “ những bài hành khúc bộ đội hay hát trên những ngả đường mặt trận ”, cô thích “ dân ca quan họ thướt tha dịu dàng êm ả ” và kể cả “ Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô ”, “ ngồi bó gối mơ màng “, “ Về đây khi mái tóc còn xanh xanh ” ” .Và Phương Định hát khi có sự yên lặng không thông thường, “ tiếng máy bay trinh thám rè rè ”, cô hát để cổ động viên hai người đồng đội Nho, Thao và cũng là hát để động viên chính bản thân mình. Chính những lúc mê hát ấy đã làm cô quên đi cái sự buồn chán của đời sống Trường Sơn, quên đi mùi khói bom đạn mà cô vẫn tiếp xúc hằng ngày, và đó cũng là bước đà để cô có được một tâm hồn mơ mộng khi cơn mưa đá vừa ập đến .Mang theo tuổi trẻ của mình vào Trường Sơn, Phương Định còn mang theo cả những kỉ niệm đẹp về góc phố TP.HN của mình, đó là hình ảnh người mẹ, cái hành lang cửa số, tiếng rao của bà bán xôi có cái mủng đội trên đầu, kể cả những cú sút vô tội vạ của bọn trẻ con trong một góc phố. Cơn mưa đá đi nhanh cũng như lúc nó vừa đến, nhưng lại mang những dòng kí ức tuổi thơ về cho Phương Định, và tổng thể như xoáy mạnh trong tâm lý cô. Có lẽ chính những điều ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho cô gái, để cô luôn nghĩ rằng, mái ấm gia đình, bạn thân và cả những kỉ niệm kia sẽ luôn theo cô trong suốt quãng đời ở Trường Sơn .Tâm hồn, tính cách của Phương Định hồn nhiên như vậy, nhưng điển hình nổi bật lên trên toàn bộ vẫn là ý thức dũng mãnh, vượt lên trên nguy hiểm luôn chứa đựng trong thân hình nhỏ bé của cô gái Thành Phố Hà Nội kia. Đó là những lúc mà bom của giặc Mỹ vẫn còn chưa nổ, và cô phải làm trách nhiệm của mình, còn thần chết thì có vẻ vẫn đang “ lẩn trong ruột những quả bom ” chờ đón cô. Tuy vậy, Phương Định vẫn tỏ ra thật bình thản, cái chết thì cô có nghĩ đến nhưng lại là “ một cái chết mờ nhạt, không đơn cử ”, mà cô chăm sóc nhất là liệu bom có nổ hay không, không thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai, cô luôn đặt trách nhiệm của mình lên số 1 .Và trong những lúc phá bom như vậy, ta vẫn còn thấy thấp thoáng cái sự nhạy cảm, tinh xảo trong cảm hứng của cô, “ một tiếng động sắc đến gai người, cứa vào da thịt tôi. Tôi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm quá chậm. Nhanh lên một tí ! ! Vỏ quả bom nóng. Một tín hiệu chẳng lành. ”, phải là một người bình tĩnh mới có được những cảm nhận chân thực như vậy. Chính những lúc đó, ta mới thấy được cái sự gan góc của cô gái. Công việc không có một chút ít gì là bảo đảm an toàn, nhưng do “ quen rồi ”, ngày nào cũng phải phá bom đến năm lần, ngày nào ít thì ba lần, mà Phương Định luôn cố gắng nỗ lực hoàn thành xong trách nhiệm của mình .Và trong cái sự dũng mãnh ấy, ta vẫn thấy Phương Định luôn thường trực một tình cảm chiến sỹ đồng đội nồng ấm và chân thành. Đó là tấm lòng vị tha với mọi người mà cô chăm sóc, cô lo ngại khi Thao lên cao điểm chưa về, cô tận tình, vỗ về chăm nom Nho khi cô ấy bị thương lúc phá bom. trái lại, chính tình cảm chiến sỹ đồng đội, đã làm cho Phương Định thêm một chút ít tự tin, ấm lòng khi được sống giữa tình yêu thương của mọi người .Hiểu được việc làm của mình là khó khăn, nhưng Phương Định vẫn luôn ngưỡng mộ “ những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ ” bởi họ là những đẹp nhất, mưu trí, can đảm và mạnh mẽ và hùng vĩ nhất. Những lúc chạy đi phá bom, vẫn mang một chút ít sợ hãi trong người, nhưng nhờ những cái nhìn của những người chiến sỹ, đã dập tan đi nỗi sợ trong cô và chỉ còn một tiềm năng triển khai xong trách nhiệm, “ cảm thấy có ánh mắt những chiến sỹ dõi theo mình, tôi không sợ nữa. Tôi sẽ không đi khom. Các anh ấy không thích cái kiểu đi khom khi mà hoàn toàn có thể đàng hoàng mà bước tới ” .Trong truyện ngắn, nhân vật kể chuyện cũng là nhân vật chính, điều đó giúp cho tác phẩm càng trở nên chân thực, những xúc cảm, quốc tế nội tâm của nhân vật đều được bộc lộ tự nhiên rõ nét, vẽ lên một khoảng chừng trời mộng mơ ngay giữa Trường Sơn bát ngát và ác liệt .
Mang trong mình những phẩm chất cao đẹp, Phương Định xứng đáng là biểu tượng của những cô gái thanh niên thời chống Mỹ, là hình tượng người con gái Việt Nam trong thời gian chiến đấu, là đại diện của thế hệ trẻ Việt Nam thời kháng chiến chống Mỹ. Cũng giống như tựa đề “Những ngôi sao xa xôi”, những con người được ví như vì sao lấp lánh giữa bầu trời đêm, mang trong mình những phẩm chất đáng quý, “xa xôi” là bởi vì phải ngắm nhìn thật kỹ thì mới có thể thấy được những tâm hồn cao đẹp ấy.
IV. Kiến thức lan rộng ra tác phẩm Những ngôi sao xa xôi
– Một số nhận xét về Lê Minh Khuê và truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi“ Chị là người sùng bái tuổi trẻ. Tất cả những nhân vật trẻ của chị Khuê đều trải qua những tích tắc ghê gớm của cuộc sống nhưng ở đầu cuối đều giữ được hạt ngọc của nhân cách. Thế hệ trẻ chính là những người phải nắm lấy vận mệnh của chính mình. Những hiện thực mà chị đã nêu lên cộng với yếu tố vui nhộn khiến cho tác phẩm của chị, dù nặng nề đến đâu, dù quyết liệt đến đâu, dù rằng đọc cảm thấy rợn người đến đâu, nhưng ở đầu cuối, tất cả chúng ta – người đọc vẫn tìm được sự bám víu, vào chiếc phao cứu sinh để hy vọng vào sự vĩnh cửu ” .( Nhà văn Tạ Duy Anh )” Độc giả Mỹ của ngày thời điểm ngày hôm nay đã đến mức yên cầu tính ẩn dụ tinh xảo. Lê Minh Khuê thực sự làm chủ được phép so sánh đúng mực. Dưới ngòi bút của bà, lối so sánh đặc biệt quan trọng mang tính giản dị và đơn giản … Từng truyện ngắn khuấy động để người đọc nghĩ ngợi xa hơn, đưa con người đến một tương lai mà nhà văn hàm ý hơn là nói trực diện. ”( Báo Tin Sáng Dallas )- Về ý nghĩa nhan đề ” Những ngôi sao xa xôi “, có hai cách trình diễn, lý giải :
+ Nhan đề là một dụng ý nghệ thuật của nhà văn Lê Minh Khuê nhằm so sánh ngầm ba nữ thanh niên xung phong trong câu chuyện với ba ngôi sao xa xôi trên bầu trời, trẻ trung, lãng mạn, có sức tỏa sáng diệu kỳ. Đúng với nhan đề tác phẩm, ba cô gái xứng đáng là những ngôi sao xa xôi trên đỉnh Trường Sơn.
Xem thêm: Điều Trị Hôi Miệng Dứt Điểm Tại Nhà
+ Nhan đề gợi nhớ về những ngôi sao mà Phương Định đã từng nhớ lại, cô nhớ lại khoảng chừng thời hạn bình yên từng sống của mái ấm gia đình, cô có tấm lòng luôn hướng về mái ấm gia đình, về quê nhà, ca tụng vẻ đẹp đáng quý của con người Nước Ta trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước .- / –
Trên đây là những gợi ý cơ bản cho bài văn phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi do Đọc Tài Liệu biên soạn. Hi vọng sẽ giúp các bạn học sinh lớp 9 ôn tập, rèn luyện kỹ năng làm văn tốt hơn để chuẩn bị cho các kì thi, kiểm tra sắp tới. Chúc các bạn học tốt môn Văn !
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Tin Tức
Để lại một bình luận