Tài liệu hướng dẫn học sinh lớp 10 làm văn phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên của tác giả Nguyễn Du, hướng dẫn cách làm, lập dàn ý chi tiết và tham khảo một số bài văn hay để mở rộng vốn từ ngữ.
Tóm tắt nội dung bài viết
- Hướng dẫn cách làm
- Bài văn hay nhất
- Top 5 bài văn ngắn nhất
- Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 1
- Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 2
- Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 3
- Phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong Trao Duyên ngắn nhất – Mẫu số 4
- Phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích Trao Duyên – Mẫu số 5
Hướng dẫn cách làm
Đề bài: Em hãy phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên (trích Truyện Kiều – Nguyễn Du)
1. Phân tích đề
– Yêu cầu : phân tích tâm trạng của Kiều trong đoạn trích Trao duyên .- Phạm vi tư liệu, dẫn chứng : những từ ngữ, cụ thể tiêu biểu vượt trội trong đoạn trích bài Trao duyên .- Phương pháp lập luận chính : phân tích .
2. Hệ thống luận điểm
– Luận điểm 1: Tâm trạng Kiều khi mở lời trao duyên
– Luận điểm 2: Tâm trạng Kiều khi trao kỉ vật và dặn dò em
– Luận điểm 3: Tâm trạng của Kiều khi nghĩ về Kim Trọng.
3. Dàn ý chi tiết
a) Mở bài
– Giới thiệu sơ lược về tác giả và đoạn trích+ Nguyễn Du là một ngôi sao 5 cánh sáng trên nền trời thơ ca Nước Ta, ông còn là bậc thầy trong cả việc miêu tả nội tâm nhân vật .
+ Đoạn trích Trao duyên là một trong những đoạn thơ có ý nghĩa vô cùng đặc biệt trong Truyện Kiều của Nguyễn Du
– Khái quát tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích : Đoạn trích là tiếng lòng đau xót và tê tái, tâm trạng giằng xé đầy đau khổ của Thúy Kiều khi phải chia lìa niềm hạnh phúc của mình .
b) Thân bài: Phân tích tâm trạng của Thúy Kiều theo 3 luận điểm ở trên.
* Luận điểm 1: Tâm trạng Kiều khi mở lời trao duyên
” Cậy em, em có chịu lời ,Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa ….Chị dù thịt nát xương mòn ,Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây. “- Kiều mở lời nhờ cậy Vân, lời nhờ cậy có sắc thái khác thường ( cậy, chịu lời, lạy, thưa ) .-> Lời xưng hô của Kiều vừa như trông cậy, vừa như nài ép, tương thích để nói về yếu tố tế nhị “ tình chị duyên em ” .- Nhắc nhở mối tình của mình với chàng Kim :+ “ Giữa đường đứt gánh tương tư ”+ “ Mối tơ thừa ”+ “ Quạt ước, chén thề ”-> Mối tình nồng nàn nhưng mong manh, dang dở và đầy xấu số của Kim – Kiều .- Kiều giãi bày lí do đi đến quyết định hành động trao duyên cho Vân+ Gia đình Kiều gặp biến cố lớn “ sóng gió bất kể ”. Kiều buộc phải chọn một trong hai con đường là “ hiếu ” và “ tình ” -> Kiều đành chọn hi sinh tình để giữ trọn hiếu .=> Kiều đã gợi ra tình cảnh ngang trái, khó xử của mình để Vân đồng cảm .+ “ Ngày xuân em hãy còn dài ”-> Vân vẫn còn trẻ, còn cả tương lai phía trước .+ “ Xót tình máu mủ thay lời nước non ”-> Kiều thuyết phục em bằng tình cảm ruột thịt .+ “ Thịt nát xương mòn ”, “ Ngậm cười chín suối ” : Kiều viện đến cả cái chết để bộc lộ sự cảm kích thật sự của mình khi Vân nhận lời .=> Kiều là người tinh tế tinh xảo, có đức hi sinh, một người con hiếu thảo, trọng tình nghĩa .
* Luận điểm 2: Tâm trạng Kiều khi trao kỉ vật và dặn dò em
– ” Chiếc vành, bức tờ mây “-> Kỉ vật đơn sơ mà thiêng liêng, gợi quá khứ niềm hạnh phúc .- Từ “ giữ – của chung – của tin ”+ “ Của chung ” : của Kim, Kiều nay là cả của Vân nữa .+ “ Của tin ” : những vật gắn bó gợi tình yêu thiêng liêng của Kim – Kiều ( mảnh hương, tiếng đàn )-> Thể hiện sự giằng xé trong tâm trạng Thúy Kiều. Kiều chỉ hoàn toàn có thể gửi gắm mối duyên dang dở cho Vân chứ không hề trao hết tình yêu mặn nồng xưa kia giữa nàng và Kim Trọng .- Kiều dự cảm về cái chết :+ hiu hiu gió, hồn, nát thân bồ liễu, dạ đài, người thác oan-> Dự cảm không lành về tương lai, sự vô vọng tột cùng. Kiều tưởng tượng ra cảnh mình chết oan, chết hận. Hồn không sao siêu thoát được bởi trong lòng đang nặng lời thề ước với Kim Trọng .=> Sự đau đớn, đầy vô vọng, tấm lòng thủy chung một lòng hướng về Kim Trọng của Kiều .- Thúy Kiều dặn dò Thúy Vân+ “ Đền nghì trúc mai ” : Đền ơn đáp nghĩa .+ “ Rưới xin giọt nước ” : Tẩy oan cho chị .-> Nỗi bứt rứt, dằn vặt trong lòng Kiều, Kiều như càng nhớ, càng thương Kim Trọng hơn khi nào hết .=> Thúy Kiều trao kỉ vật cho em mà lời gửi trao chất chứa bao đau đớn, giằng xé và chua chát .
* Luận điểm 3: Tâm trạng của Kiều khi nghĩ về Kim Trọng
– Lời thơ chuyển từ đối thoại sang độc thoại- “ trâm gãy gương tan ”, “ tơ duyên ngắn ngủi ”, “ phận bạc như vôi ”, “ nước chảy hoa trôi lỡ làng ”-> Nàng ý thức rõ về cái hiện hữu của mình, số phận đầy đau khổ, dở dang, đen bạc, lênh đênh trôi nổi .- Hành động :+ Nhận mình là ” người đen bạc “+ Lạy : cái lạy tạ lỗi, vĩnh biệt khác với cái lạy nhờ cậy lúc đầu+ Hai lần gọi tên Kim Trọng : tức tưởi, nghẹn ngào, đau đớn đến mê sảng .-> Kiều quên đi nỗi đau của mình mà nghĩ nhiều đến người khác, đó chính là đức quyết tử cao quý .=> Tâm trạng đau đớn đến cùng cực của Thúy Kiều khi hướng về tình yêu của mình và Kim Trọng .
c) Kết bài
– Khái quát lại tâm trạng của Kiều trong đoạn trích .- Cảm nhận của em .
Trên đây là nội dung chi tiết dàn ý phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên mà các em nên tham khảo để nắm được cách làm. Ngoài ra, để giúp các em có thêm vốn từ ngữ phong phú, tránh tình huống “bí từ” khi làm bài, Đọc Tài Liệu đã tổng hợp một số bài văn mẫu hay dưới đây để các em đọc tham khảo.
Bài văn hay nhất
Dưới đây Đọc tài liệu xin ra mắt với những em một bài văn mẫu hay nhất phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên ( Nguồn : Sưu tầm )
Đoạn thơ Trao duyên là một cơn khủng hoảng, một trận sóng gió tơi bời trong lòng con người tội nghiệp Thúy Kiều.
Mười năm lưu lạc của Thúy Kiều là một tấn thảm kịch triền miên chất chứa bao nỗi đau đớn, thảm sầu. Mối tình đầu đẹp tươi, trong sáng giữa nàng với Kim Trọng đã sớm bị sóng gió cuộc sống làm cho tan vỡ. Sau khi bán mình chuộc cha để báo đền chữ hiếu, Kiều đã bí mật khóc thương cho lời nguyền vàng đá với chàng Kim. Nàng đành cậy Thúy Vân thay mình gắn bó với chàng. Trao duyên là nỗi đau đớn, nỗi đau đầu đời của người con gái tài sắc – Thúy Kiều .Trong đêm gia biến : Một mình nàng ngọn đèn khuya, Áo đầm giọt lệ tóc se mái sầu. Nàng sống với tâm trạng đầy sóng gió và mặc cảm. Trước sự thực phũ phàng là ngày mai nàng sẽ thuộc về tay kẻ khác, Kiều cảm thấy như chính minh là thủ phạm gây ra nỗi xấu số cho Kim Trọng. Nàng thương mình một nhưng thương tình nhân mười nên cắn răng cam chịu số phận đen bạc của mình : Phận dầu, dầu vậy cùng dầu để nghĩ đến nỗi đau của Kim Trọng :Công trình kẻ biết mấy mươiVì ta khăng khít cho người dở dang !Thề hoa chưa ráo chén vàngLỗi thề thôi đã phũ phàng với hoaThúy Kiều mang nặng mặc cảm là người có lỗi. Nàng tự trách mình khăng khít, khiến cho người dở dang. Đúng ra là cả hai dữ thế chủ động tìm đến nhau, yêu nhau và tự nguyện gắn bó với nhau. Kiều có mặc cảm đó là vì nàng luôn nghĩ đến người khác, ngay cả trong lúc đau thương tột bậc .Một mình một bóng, đối lập với tâm trạng rối bời, tan nát, Kiều chỉ biết bí mật khóc than cho gia cảnh, cho duyên phận. Đắn đo, suy tính trước sau, nàng thấy chỉ một cách hoàn toàn có thể cứu vãn phần nào cho mối lương duyên của mình, đó là trao duyên cho em gái. Và Kiều đã trao duyên cho Thúy Vân khi cô em vô tư ấy vừa chợt tỉnh giấc xuân .Thấy Kiều thút thít ủ ê, Thúy Vân gạn hỏi nguyên do và cũng lờ mờ đoán biết chị mình đang mắc mối tình chi đây. Kiều trao duyên cho em mà trong lòng do dự, hoảng sợ :Rằng : lòng đương thổn thức đầyTơ duyên còn vướng mối này chưa xongHở môi ra cũng thẹn thùngĐể lòng thì phụ tấm lòng với ai .Nàng thẹn thùng khó nói vì còn vướng mối tơ duyên với chàng Kim – mối tình mà chỉ hai người biết với nhau. Ngỏ chuyện riêng tư với người khác, mặc dầu là em mình đi nữa cũng không phải là điều thuận tiện. Hơn nữa, đây không phải là tình yêu thoáng qua mà đã thề nguyền vàng đá, kết giải đồng tám ; nó trở thành thiêng liêng, khó có thế thay đổi. Nay nhờ Vân thay thế sửa chữa mình, Kiều sợ chắc gì Vân đã nhận lời .Kiều lâm vào tình thế khó xử ; không nói không được mà nói ra thì quan ngại. Bởi thế nên nàng đắn trước đo sau, do dự, ngập ngừng mãi rồi mới thốt ra được một câu khiến người ngoài cuộc nghe cũng phải mủi lòng .Cậy em, em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưaLời gì vậy ? Đó là lời nhờ Vân thay chị nối tình với chàng Kim. Đề nghị ấy thật giật mình ngay cả so với Thúy Kiều bởi trước đó nàng chưa hề nghĩ đến. Cả một đêm thức trắng, nàng đâu có nghĩ ra điều này. Nàng chỉ có đau khổ, giày vò. Nhưng từ lúc Thúy Vân thức giấc và tỏ ra thương chị, nàng như vụt thấy một làn chớp sáng : Đây rồi, cô em gái này có thế giúp mình trả món nợ tình. Đề nghị ấy cũng giật mình so với Thúy Vân bởi nó quan trọng quá, nó tác động ảnh hưởng đến cả cuộc sống. Nhận lời lấy một người đâu có thuận tiện, đơn thuần như nhận một món quà ? Vậy dựa vào đâu mà Thúy Kiều dám đề ra quan điểm ấy và hầu hết ép Thúy Vân phải nhận lời ? Chỉ có cơ sở duy nhất đúng đắn là tình thương. Chị thương em, tin rằng em sẽ nghe lời. Chị cũng biết em thương chị, không nỡ trái ý chị. Còn em, tuy chẳng hiểu đầu đuôi thế nào nhưng lại thật tình thương chị riêng gánh chịu nỗi oan khốc của cả mái ấm gia đình, lại đang đau xót vì mối tơ duyên đứt đoạn nên dù chưa kịp nghe hết lời giãi bày, chắc cũng đã đồng cảm lòng chị .Người ta hỏi : Tại sao Thúy Kiều không dùng từ nhờ mà lại dùng từ cậy ? Không dùng từ nhận mà lại dùng từ chịu ? Chính vì giữa những từ ấy có một sự sai biệt khá phức tạp. Đặt nhờ vào chỗ cậy, không những thanh điệu câu thơ sẽ nhẹ đi, âm thanh không đọng ở chữ thứ nhất của câu thơ nữa mà còn giảm đi cái quằn quại khó nói của Kiều, cái ý nghĩa hy vọng thiết tha của một lời trối trăng, ý nghĩa phụ thuộc, gửi gắm của một tấm lòng vô vọng, ý nghĩa tin yêu vào tình cảm ruột thịt. Giữa chịu và nhận thì có vẻ như còn có yếu tố tự nguyện hay không tự nguyện nữa. Nhận lời có lẽ rằng có nội dung tự nguyện : còn chịu lời thì hình như chỉ có một sự nài ép phải nhận vì không nhận không được. Trong tình thế của Thúy Vân lúc bấy giờ, chỉ có chịu lời chứ làm thế nào nhận lời được ?Câu thơ sáu chữ giản dị và đơn giản mà tiềm ẩn toàn bộ chiều sâu của một tình thế phức tạp. Điều đó càng làm cho nó có dáng dấp như một lời cầu nguyện .Kiều nhu yếu Thúy Vân : Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa vì nàng coi sự chịu lời của Thúy Vân là một hành vi hi sinh. Đối với cử chỉ hi sinh ấy thì chỉ có kính phục và biết ơn. Thúy Kiều lạy em là lạy sự hi sinh cao quý ấy .Trong những tích tắc đau đớn, tội nghiệp này, Kiều vẫn quên mình để tâm lý đến tình nhân. Nỗi buồn của nàng cần phải được san sẻ cho vơi bớt .Sau cái phút bắt đầu khó nói, giờ đây nàng bộc bạch với em gái về mối tình xinh xắn mà dang dở của mình :Kể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước, khi đêm chén thềTâm sự về nỗi khó nghĩ, khó lựa chọn giữa tình và hiếu :Sự đâu sóng gió bất kểHiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai .Là người con có hiếu, Kiều đã bán mình để lấy ba trăm lạng cứu cha và em khỏi vòng tội tù oan nghiệt. Chữ hiếu nàng đã đáp đền, còn chữ tình vẫn canh cánh bên lòng như một món nợ nặng nề khó trả :Nợ tình chưa trả cho aiKhối tình mang xuống tuyền đài chưa tanÝ nghĩa này cho thấy Thúy Kiều đau khổ biết chừng nào và cũng cao quý biết chừng nào ! Nàng van lơn em gái hãy xót tình máu mủ thay lời nước non mà bằng lòng kết hôn với chàng Kim. Nhắc tới chàng, Thúy Kiều càng sầu, càng tủi cho thân phận. Tưởng chừng như nỗi đau theo nước mắt tuôn rơi :Chị dù thịt nát xương mòn ,Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây .Tưởng tượng ra cái chết thê thảm cũng là bộc lộ của sự thương thân, nhưng Kiều tự an ủi rằng vong hồn mình nơi chín suối hãy còn thơm lây với cái đạo đức thơm tho của em. Kiều nói với em những lời gan ruột như vậy, hỏi Thúy Vân sao nỡ chối từ ?Ngôn ngữ của Kiều ở đoạn này là ngôn từ của lí trí. Tuy Kiều là cô gái rất giàu tình cảm nhưng so với chuyện trọng đại của cả một đời người này, nàng không hề dùng tình cảm của mình mà thuyết phục được em. Phải bình tĩnh mà dùng lí lẽ, phân tích thiệt hơn, phải trái để em hiểu mà bằng lòng giúp .Trước lời nói có lí, có tình thiết tha của Thúy Kiều, Thúy Vân chỉ còn biết lạng lẽ lắng nghe và như vậy có nghĩa là nàng gật đầu. Đến đây Thúy Kiều mới nhẹ lòng và nàng lấy kỉ vật tình yêu giữa mình với Kim Trọng ra trao cho em gái :Chiếc vành với bức tờ mâyDuyên này thì giữ, vật này của chung .Nếu như ở đoạn trên, Kiều kể mối tình cho em nghe bằng giọng điệu cố lấy vẻ bình tĩnh thì đến lúc này, trao lại kỉ vật cho em, nàng cảm thấy đã mất hết nên không hề kìm nén được tình cảm của mình nữa, trái tim đa cảm khởi đầu lên tiếng. Nàng nói : Chiếc vành với bức tờ mây vẫn bằng tiết tấu của mấy câu thơ trên, nhưng đến câu : Duyên này thì giữ vật này của chung nghe như đã có tiếng nấc nghẹn ngào ở trong đó. Duyên này là duyên giữa Thúy Vân với Kim Trọng, phần nàng đã hết. Duyên chị đã trao lại cho em, nhưng kỉ vật này xin em hãy coi có một phần của chị, nó là của chung. Rõ ràng lí trí buộc nàng phải dứt tình với chàng Kim nhưng tình cảm của nàng thì không hề .Mối tình đầu thơm tho, ngọt ngào nhường ấy bỗng chốc bảo quên, quên làm thế nào được ? Gửi lại trong chút kỉ vật này vậy. Giữa lúc tột đỉnh đau thương, Kiều vẫn cố tìm lấy một chút ít an ủi. Sau đó, Kiều để mặc cho tình cảm tuôn trào. Nàng nói với em bằng lời nói khác của lòng mình. Ngôn ngữ nàng không còn cái mạch lạc, khúc chiết của lí trí nữa mà thuần là của tình cảm, của cả ảo giác. Càng nói càng xót xa cho duyên phận xấu số của mình. Nàng nói rõ mình mệnh bạc, tình mình mất đi và bao nhiêu nỗi niềm ngày xưa nay chỉ còn có phím đàn với mảnh hương nguyền :Dù em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quênMất người còn chút của tinPhím đàn với mảnh hương nguyền thời xưaMai sau dù có khi nàoĐốt lò hương ấy so tơ phím nàyTrông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc mai .Dạ đài cách mặt khuất lờiRưới xin giọt nước cho người thác oan .Động đến tương lai chắc như đinh mù mịt, nàng đâu còn giữ được sự yên ổn trong lòng phút giây trước đó. Như người lội nước hụt chân rớt xuống vực sâu, Kiều chới với không biết bám víu vào đâu. Kiều tưởng tượng đến lúc Vân và chàng Kim nên vợ nên chồng, đến cõi hư không mà nàng chỉ là một mảnh hồn oan vật vờ theo ngọn gió hiu hiu trên ngọn cỏ lá cây nhưng vẫn vướng chặt với tiếng tơ trên phím đàn và mùi hương của mảnh trầm thời xưa và vẫn còn mang nặng lời thề, lời nguyền nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai cho người. Nàng đinh ninh mình sẽ là một hồn oan trong cõi chết và dặn em rưới cho giọt nước làm phép tẩy oan .Có xích míc không ? Trên kia Thúy Kiều đã chẳng nói là nếu được Vân giúp cho thì dù thịt nát xương mòn nàng vẫn ngậm cười chín suối là gì ? Nghĩa là trả được món nợ tình, nàng sẽ hết giày vò vì đã lo cho tình nhân chu tất. Thế mà chỉ trong giây lát tưởng tượng, nàng đã trở lại với bao nỗi xót xa còn nặng nề hơn trước. Chút yên lòng đã bay đâu mất !Đúng là có xích míc nhưng không phải trước sau trọn vẹn chỉ có một yếu tố. Trước, nàng đau khổ vì người ; nay lo cho người đã xong, nàng mới nghĩ đến mình và thấy mình mệnh bạc, thấy mình sẽ mất toàn bộ. Nàng không chỉ chới với trong tương lai mịt mù, oan nghiệt. Nàng không còn ở trạng thái tỉnh táo thông thường mà như nửa tỉnh nửa mê, nửa phần là người sống, nửa phần là hồn ma. Và tuy vẫn đối thoại với Vân nhưng lời nàng phảng phất như lời từ cõi bên kia vọng về .Đoạn thơ cũng chợt đổi giọng. Hình ảnh âm điệu như chập chờn bay hết nét thật, có cái gì đó thật hư ảo : thời gian không xác lập ( tương lai, khi nào ), không khí rất linh ( đốt lò hương, so tơ phím của người xưa để lại ) hình ảnh phất phơ, ma mị ( ngọn cỏ lá cây, hiu hiu gió … ). Tất cả đều nói lên rằng Kiều liên tục khổ đau và càng khổ đau gấp bội .Theo đà nửa tỉnh nửa mê, đang chuyện trò với Vân, Kiều bỗng nói một mình, nói với mình về sự dở dang duyên phận. Đúng là cảnh trâm gãy bình tan, tơ duyên ngắn ngủi. Đúng là phận bạc như vôi và đành phải gật đầu cảnh nước chảy hoa trôi lỡ làng mà trái tim như tan ra từng mảnh. Nàng đành chịu tội với chàng Kim, đành gửi chàng muôn nghìn cái lạy. Đau đớn quằn quại đến mức Kiều phải nấc lên :Ôi Kim lang ! Hỡi Kim langThôi thôi ! Thiếp đã phụ chàng từ đâyTiếng nấc nghẹn ngào ấy chứng minh và khẳng định một lần nữa mặc cảm có tội của Kiều. Nghĩa là nàng phủ nhận toàn bộ những gì đã nói với Vân, những gì đã làm cho chàng Kim, phủ nhận nỗi yên tâm của mình trong khoảnh khắc trên kia. Nghĩa là nàng tuy có đau thêm cho mình nhưng vẫn một mực đau cho người, vì người. Nỗi đau không đơn thuần mà tăng lên gấp bội. Nàng gọi tên chàng Kim như trong cơn mê sảng. Nỗi đau đã lên đến tột đỉnh, quá sức chịu đựng của thể xác :Cạn lời hồn ngất máu sayMột hơi tĩnh mịch, đôi tay giá đồng .Đoạn thơ là một cơn khủng hoảng cục bộ, một trận sóng gió tơi bời trong lòng con người tội nghiệp Thúy Kiều. Nàng đau khổ, quằn quại đâu phải vì bản thân mình ? Tất cả trái tim yêu thương nàng dành cho tình nhân. Tâm hồn vị tha ấy cao đẹp biết chừng nào ! Thương người đằm thắm sâu xa, muốn cho người được niềm hạnh phúc, còn mình thì đồng ý thiệt thòi, cam chịu hi sinh, tấm lòng ấy đã gây xúc động mạnh trong lòng người đọc. Đó cũng là nét sáng ngời trong phẩm giá của Thúy Kiều .Để hiểu rõ hơn về tâm trạng của Thúy Kiều, em hoàn toàn có thể đọc thêm 1 số ít bài văn mẫu hay khác trong Phân tích đoạn trích Trao duyên trong Truyện Kiều ( Nguyễn Du ) nhé
Top 5 bài văn ngắn nhất
Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 1
Trao duyên là một trong những đoạn thơ có ý nghĩa vô cùng đặc biệt trong Truyện Kiều của nhà thơ Nguyễn Du. Đoạn thơ khắc họa được rõ nét nhất tấn bi kịch của cuộc đời Thúy Kiều. Khi vì chữ hiếu mà nàng phải quên đi chữ tình, quên đi hạnh phúc của đời mình đành dang dở. Bằng bút pháp miêu tả nội tâm tài tình, Nguyễn Du đã cho chúng ta thấy được tâm trạng giằng xé đầy đau khổ của Thúy Kiều.
“ Cậy em em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa ” .Trong khoảng trống tĩnh mịch đêm khuya vắng. Thúy Kiều gọi Thúy Vân đến khẩn thiết cậy nhờ em. Nàng biết rằng điều mình nói ra đây thật sự rất khó khăn vất vả nên mới phải sử dụng từ “ cậy em ”. Sau đó rồi đưa Thúy Vân lên một tầm cao hơn đó là ngồi lên trên để chị “ lạy rồi sẽ thưa ”. Chỉ hai câu thơ đầu thôi mà tất cả chúng ta đã thấy được Thúy Kiều là người hiểu chuyện như thế nào khi lường trước được việc mình cậy nhờ em sẽ thật sự khó khăn vất vả nên muốn đưa em vào thế không hề chối từ .Trong niềm đau đớn của bản thân, Thúy Kiều cố gắng nỗ lực phân bày với em việc tại sao mới có nguyên do cậy nhờ ngày thời điểm ngày hôm nay :Giữa đường đứt mối tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa mặc emKể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước khi đêm chén thề .Sự đâu sóng gió bất kểHiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn haiNgày xuân em hãy còn dàiXót tình máu mủ thay lời nước nonChị dù thịt nát xương mònNgậm cười chín suối vẫn còn thơm lây. ”Nàng kể về mối tình nồng nàn của mình với Kim Trọng vừa mới chớm nở nay đã phải lụi tàn vì thực trạng mái ấm gia đình. Không còn nỗi đau khổ nào hơn khi vì chữ hiếu mà phải dứt bỏ chữ tình với chàng Kim. Vì thế Thúy Kiều cũng mong Thúy Vân đồng cảm cho nỗi khổ của mình mà nhận lời chắp nối tơ duyên với Kim Trọng. Nếu Thúy Vân nhận lời thao tác đó thì dù có chết Thúy Kiều cũng vẫn biết ơn em. “ Ngậm cười chín suối vẫn còn thơm lây ”. Nàng đã lấy cả cái chết ra để thuyết phục em gái nhận lời cậy nhờ của mình .Sau khi Thúy Vân đã nhận lời giúp chị Thúy Kiều mở màn trao cho em những kỷ vật tình yêu. Lúc này tâm trạng đau khổ giằng xé của nàng được tác giả Nguyễn Du khắc họa rất rõ nét :Chiếc trâm với bức tờ mâyDuyên này thì giữ, vật này của chungDù em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quênMất người còn chút của tin
Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa
Xem thêm: Điều Trị Hôi Miệng Dứt Điểm Tại Nhà
Trong giờ phút trao duyên mọi kỷ niệm lại sống dậy mãnh liệt trong tâm lý Thúy Kiều. Ngỡ như tình yêu chỉ mới trong ngày hôm qua đây khi nàng vừa gặp Kim Trọng vừa trao nhau những lời thề nguyền ước hẹn. Trao duyên nhưng kỷ vật đấy được xem là của chung. Và sau này khi em có nên vợ nên chồng với chàng Kim cũng đừng quên chị. Càng nói Thúy Kiều càng xót xa cho thân phận hồng nhan bạc mệnh của mình. Khi mà có được tình yêu trong tay rồi mà vì biến cố mái ấm gia đình lại bị tuột mất. Nàng chới với không biết bám víu vào đâu nên tưởng tượng đến lúc Thúy Vân và Kim Trọng bên nhau mà lúc đấy nàng chỉ như một oan hồn vật vờ trong gió vương vấn trên phím đàn và mảnh hương nguyền thời xưa :Mai sau dù có khi nàoĐốt lò hương ấy so tơ phím nàyTrông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềNếu như ở đoạn thơ đầu Thúy Kiều nói chỉ cần Thúy Vân nhận lời trao duyên thì mình ở nơi chín suối cũng ngậm cười thơm lây. Thì đến đoạn thơ này khi nhắc đến những kỷ niệm tình yêu với chàng Kim nàng càng day dứt. Nàng day dứt vì tình yêu không toàn vẹn. Thúy Kiều cảm thấy nỗi xót xa vô hạn dù chỉ là tưởng tượng thôi cũng khiến người ta cảm thấy thương cảm. Đúng là “ trâm gãy bình tan ” tơ duyên ngắn ngủi vừa nở đã tàn. Thúy Kiều chỉ xin em dù có thế nào nếu có âm khí và dương khí cách biệt hãy cho chị xin giọt nước cho người thác oan .Hồn còn mang nặng lời thề .Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai .Dạ đài cách mặt khuất lời .Rưới xin giọt nước cho người thác oan .Với Thúy Kiều dù có chết nàng cũng không khi nào quên được tình yêu với Kim Trọng. Nên dù “ thác xuống ” nàng vẫn đau đáu với tình yêu chưa toàn vẹn. Nàng đã phải thốt lên :Ôi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang .Thôi thôi ! Thiếp đã phụ chàng từ đây .Cạn lời hồn ngất máu sayMột hơi lặng ngát đôi tay giá đồngThúy Kiều đã phải thốt lên “ ôi Kim Lang ” nghĩa là nàng đã coi chàng Kim Trọng như phu quân của mình là tình lang trong mộng. Nhưng từ nay cũng chỉ vì chữ hiếu mà phải phụ chàng từ đây .
Đoạn thơ kết thúc với tâm trạng đau khổ cùng cực của Thúy Kiều. Ta thấy Nguyễn Du thật sự rất tài tình khi đã lột tả chân thực được nỗi niềm của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên. Ở đó có cả sự mạnh mẽ của quân tử cũng có sự yếu đuối của nữ nhi thường tình khi phải rời xa tình yêu khắc cốt ghi tâm của mình. Một tâm trạng giằng xe đau khổ mà không phải ngòi bút nào cũng có thể lột tả được.
Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 2
Tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng đang tươi đẹp, nồng nàn thì Kim Trọng phải về Liêu Dương hộ tang chú. Trong khi đó tai họa đổ ập xuống gia đình Thúy Kiều. Của cải bị bọn sai nha vét sạch. Cha và em trai Thúy Kiều bị bắt, bị đánh. Bọn quan lại đòi đút lót “có ba trăm lạng việc này mới xuôi”. Trước biến cố đau lòng đó, một người giàu tình cảm, giàu đức hi sinh như Thúy Kiều không còn cách nào khác là phải bán mình lấy tiền cứu cha và em. Nhưng còn mối tình với Kim Trọng? Thúy Kiều hết sức đau khổ. Cuối cùng nàng quyết định nhờ em thay mình lấy Kim Trọng. Đoạn “Trao duyên” trong “Truyện Kiều” rất cảm động. Có lẽ đây là cảnh tượng đau lòng chưa từng thấy trong nền văn học nhân loại.
Dựa vào diễn biến của Thanh Tâm Tài Nhân, Nguyễn Du đã dựng lại diễn biến trao duyên thật sôi động. “ Thúy Vân chợt tỉnh giấc xuân ” thì thấy chị mình đang thổn thức giữa đêm khuya. Vân ghé đến ân cần hỏi han. Thúy Kiều thật là khó nói, nhưng “ để lòng thì phụ tấm lòng với ai ”. Thương cha, nàng bán mình, thương người tình, nàng đành cậy em :Cậy em em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưaGiữa đường đứt gánh tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa mặc emTrong dãy từ diễn đạt khái niệm nhờ, Nguyễn Du đã chọn từ “ cậy ”, tuyệt vời đúng mực. Từ “ cậy ” hàm chứa niềm tin mà người được nhờ không hề thoái thác được. Lại thêm một cử chỉ thiêng liêng là “ lạy ”. Thuở đời chị lại lạy sống em khi nào ! Mà chỉ để trao duyên. Mối tình với chàng Kim sâu nặng biết chừng nào, thiêng liêng biết chừng nào ! Trong nước mắt, giữa đêm khuya, Thúy Kiều đã kể lể sự tình cho cô em nghe :Kể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước, khi đêm chén thềSự đâu sóng gió bất kỳHiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn haiThúy Kiều đã kể nhanh những sự kiện mà Thúy Vân cũng đã tận mắt chứng kiến : chuyện gặp chàng Kim trong buổi chiều thanh minh, chuyện thề nguyền hẹn ước với Kim Trọng, chuyện sóng gió của mái ấm gia đình. Nhưng có một cụ thể mà so với cái trí thông thường của Thúy Vân không khi nào biết được :Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn haiQua lời Thúy Kiều, Nguyễn Du đay nghiến cả một xã hội. Hiếu – tình là hai giá trị ý thức không hề đặt lên bàn cân được. Một xã hội bắt con người phải lựa chọn những giá trị không hề lựa chọn được thì xã hội ấy là một xã hội hung tàn. Thúy Kiều đã cay đắng lựa chọn chữ “ hiếu ”. Mà chỉ có ba điều sống sót : “ Đức tin, hy vọng và tình yêu, tình yêu vĩ đại hơn cả ”. Nghe một lời trong Kinh Thánh như vậy, tất cả chúng ta càng thấm thía với nỗi đau của nàng Kiều .Cho nên hi sinh chữ tình, nàng Kiều coi như không sống sót trên cõi đời này nữa. Mỗi lời của nàng không phải là nước mắt mà là máu đang rỉ ra trong lòng :Ngày xuân em hãy còn dàiXót tình máu mủ thay lời nước nonChị dù thịt nát xương mònNgậm cười chín suối hãy còn thơm lâyHai chị em đều là “ xuân xanh giao động tới tuần cập kê ” vậy mà nàng nói “ ngày xuân em hãy còn dài ” đau đớn biết chừng nào ! Lời lẽ thiêng liêng của nàng là vì lo cho Kim Trọng, mong sao cho chàng Kim có niềm hạnh phúc trong tan vỡ. Trong đau khổ vô vọng, nàng còn biết lo cho niềm hạnh phúc của người khác, thật là một cô gái có đức hi sinh lớn lao .Biết là em thuận lòng, nàng trao cho em những kỉ vật giữa nàng và chàng Kim :Chiếc vành với bức tờ mâyDuyên này thì giữ, vật này của chungTình cảm dẫu sao vẫn còn là trừu tượng, chữ kỉ vật của tình yêu thì cứ hiển nhiên hiện ra đó, do đó Thúy Kiều trao “ chiếc vành với bức tờ mây ” cho em thì nàng cũng đau đớn đến tột độ. Mỗi lời của nàng nặng như chì. Nàng trao duyên, trao kỉ vật cho em mà nàng chửi đời. Cái xã hội bắt con người phải chung cả cái không hề chung được thì có đáng ghét không, có đáng nguyền rủa không ? Đấy chính là lời tố cáo vọng đến thấu trời của Nguyễn Du so với xã hội đã chà đạp lên niềm hạnh phúc của con người .Thúy Kiều trao duyên là coi như mình đã khuất. Nàng dặn em giữ gìn kỉ vật và còn dặn em hãy thương lấy linh hồn vật vờ đau khổ của chị trên cõi đời đen bạc này :Mai sau dù có khi nàoĐốt lò hương ấy so tơ phím nàyTrông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc maiThúy Kiều tưởng tượng nàng chỉ còn là bóng ma. Lời lẽ huyền hồ. Bóng ma nàng sẽ hiện lên trong hương trầm và âm nhạc. Hồn ma còn mang nặng lời thề với Kim Trọng, vì vậy dẫu “ thịt nát xương mòn ” thì hồn nàng vẫn còn quanh quẩn với “ ngọn cỏ lá cây ”, với “ hiu hiu gió … ”. Tình của người bạc mệnh vẫn còn làm chấn động cả ngoài hành tinh .
Bạn đang đọc bài văn mẫu phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyênĐau đớn tột cùng trước sự đổ vỡ của tình yêu, nàng quên rằng trước mặt mình là Thúy Vân mà thút thít với Kim Trọng :Trăm nghìn gửi lạy tình quânTơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôiPhận sao phận bạc như vôi ?Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làngMỗi lời của nàng là một lời vận vào. Trước nỗi đau đớn xót xa này, nàng chỉ trách mình là “ phận bạc ”, là ” hoa trôi ”, những hình ảnh đó làm động lòng thương đến hết thảy tất cả chúng ta. Đối với Kim Trọng, nàng còn mặc cảm tội lỗi là chính nàng đã “ phụ chàng ”. Chính tâm lí mặc cảm tội lỗi hùng vĩ đó khiến nàng chết ngất trong tiếng kêu thương thấu trời :Ôi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang !Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây !
Đoạn trích “Trao duyên” trong “Truyện Kiều” là một khúc “đoạn trường” trong thiên “Đoạn trường tân thanh”. Với con mắt tinh đời, Nguyễn Du đã phát hiện thấy trong truyện của Thanh Tâm Tài Nhân một tình tiết rất cảm động và bằng nghệ thuật tuyệt vời, ông đã dựng lại đoạn “trao duyên” hết sức sâu sắc và độc đáo. Tác giả đã đối lập hai tính cách của hai chị em một cách tài tình: con người của đời thường và con người của phi thường. Trong sự kiện “sóng gió bất kì” này, Thúy Vân vô tư, hồn nhiên (cũng đừng vội chê trách Thúy Vân. Nhân vật này còn là một kho bí mật trong công trình nghệ thuật kiệt tác của Nguyễn Du mà chúng ta chưa kịp bàn ở đây), còn Thúy Kiều thì lại càng đau đớn hơn. Nguyễn Du đã dụng công miêu tả tâm lí, sự vận động nội tâm nhân vật, cũng có thể nói Nguyễn Du đã đạt đến phép biện chứng của tâm hồn. Chỉ qua đoạn trao duyên, chúng ta cũng cảm nhận được Thúy Kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, có ý thức về tình yêu và cuộc sống. Một nhân cách như vậy mà vừa chớm bước vào đời như một bông hoa mới nở đã bị sóng gió dập vùi tan tác. Nói như Mộng Liên Đường Chủ nhân là khúc đoạn trường này như có máu rỏ trên đầu ngọn bút của Nguyễn Du, như có nước mắt của thi nhân thấm qua trang giấy. Hơn hai trăm năm rồi, những giọt nước mắt nhân tình ấy vẫn chưa ráo.
Phân tích tâm trạng Thúy Kiều ngắn nhất – Mẫu số 3
Nguyễn Du là một ngôi sao sáng trên nền trời thơ ca Việt Nam, ông còn là bậc thầy trong cả việc miêu tả nội tâm nhân vật. Nguyễn Du đã viết Truyện Kiều bằng cả niềm say mê của mình, ông còn hóa thân trên từng nhân vật để cảm thấu nỗi khổ tâm tư của con người. Chính vì thế cho nên trong nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật, đoạn Trao duyên là một trong những đoạn trích miêu tả rõ nhất về diễn biến tâm trạng Thúy Kiều.
Đoạn trích là tiếng lòng đau xót và tê tái của Thúy Kiều khi phải chia lìa niềm hạnh phúc của mình. Nàng trao duyên cho em và nhờ em trả nghĩa cho Kim Trọng hộ mình. Đoạn trích đã miêu tả một cách không thiếu và sôi động nhất về diễn biến tâm lí bộn bề trong lòng Kiều. Bằng năng lực miêu tả của mình, Nguyễn Du đã làm dấy lên trang thơ về một hình ảnh Kiều đa sầu đa cảm .Mở đầu đoạn thơ, tất cả chúng ta đã thấy rõ lời nói êm ả dịu dàng ân cần của Thúy Kiều với Thúy Vân :Cậy em em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưaNàng không nhờ Vân mà “ cậy lời ”. Trong lời nói của Kiều không chỉ có sự nhờ cậy mà còn có cả sự nài ép van xin. Từng lời nói đó khiến cho tất cả chúng ta cảm thấy Kiều là một người khôn khéo .Nhưng ở đằng sau đó ta còn nhận ra được cả sự mong ngóng và hy vọng của Kiều. Tuy nhiên cái hay ở trong miêu tả nội tâm nhân vật không riêng gì dừng lại ở đó, Kiều không riêng gì nhờ cậy Vân mà còn “ lạy ” rồi “ thưa ”, đó là nghịch lí. Việc mà Kiều sắp nói ra chắc là việc lớn quan trọng. Kiều đẩy Vân vào tình thế khó xử do đó Vân vẫn nhận lời. Tâm lí nhân vật được miêu tả rực rỡ cho thấy tâm tư nguyện vọng sâu kín của nàng .Giữa đường đứt gánh tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa mặc em” Đứt gánh tương tư ” – chỉ với câu này tất cả chúng ta đã hoàn toàn có thể cảm nhận được cuộc sống đầy thảm kịch và éo le của nàng. Cuộc tình của Kim Trọng với nàng còn đẹp tươi là vậy thế nhưng giờ đây sắp phải chia lìa nhau. Sự đau đớn và xót xa đó cho thấy Kiều khởi đầu hồi tưởng lại những tháng ngày nàng niềm hạnh phúc bên Kim Trọng .Kể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước khi đêm chén thềSự đâu sóng gió bất kểHiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn haiNhững kỉ niệm về sự hẹn ước và lúc ở bên nhau Thúy Kiều không thể nào quên được. Có lẽ những kỷ niệm về Kim Trọng sẽ không khi nào nhạt phai trong Kiều. Những ngày tháng vui tươi, niềm hạnh phúc ấy đến thật nhanh mà đi cũng thật nhanh. Kiều chưa kịp hưởng trọn nó thì niềm hạnh phúc đã vụt khỏi tay nàng .Bây giờ nàng buộc phải lựa chọn giữa bên tình và bên hiếu. Một bên là hình ảnh cha mẹ và một bên là tình nhân. Kiều đã quyết định hành động chọn chữ hiếu để đền ơn cho công sinh thành của cha mẹ. Qua đó cho tất cả chúng ta thấy nàng là người hiếu thảo hết mực :Thấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc maiDạ đài cách mặt khuất lờiRưới xin chén nước cho người thác oanVới Kiều mặc dầu nàng có chết đi cũng không thể nào quên được lời thề sắt son cùng với Kim Trọng. Kiều thực sự là một con người chung thủy. Giờ đây nàng còn nghĩ tới số kiếp và vận mệnh của mình .Chỉ với đoạn trích ngắn ngủi này nhưng Nguyễn Du đã đưa ra ba mốc thời hạn về thời xưa, giờ đây và tương lai. Đó cũng chính là tâm trạng của con người. Kiều nuối tiếc cho quá khứ, xót xa cho số phận hiện tại và lo ngại cho tương lai của mình. Những kỉ vật và kỉ niệm rất lâu rồi mới gần đây nhưng giờ như đã xa xôi, đó là sự hụt hẫng, đau xót xen lẫn nuối tiếc và bẽ bàng của mình .
Xem thêm: Phân tích 12 câu đầu đoạn trích Trao duyên trong Truyện Kiều (Nguyễn Du)
Phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong Trao Duyên ngắn nhất – Mẫu số 4
Thường thì nam nữ yêu nhau thì trao duyên cho nhau nhưng Thúy kiều trong Truyện Kiều của Nguyễn Du lại tự trao duyên mình cho em gái. Ở đây hình thức trao duyên khác với nam nữ trao duyên với nhau. Có thể nói qua đoạn trích Trao duyên ta có thể thấy được hình ảnh của Thúy Kiều khi buộc phải trao duyên tình của mình cho Thúy Vân.
Trước hết, khi nhờ cậy Thúy Vân, hình ảnh Thúy Kiều hiện lên với hình dáng lạy van, nhờ vả :Cậy em, em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưaGiữa đường đứt gánh tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa mặc em .Những từ ngữ như “ cậy ”, “ lạy ”, “ thưa ” cho thấy Thúy Kiều đang quỳ xuống trước mặt Thúy Vân để cầu xin, để nhờ vả Vân thay mình nối duyên với chàng Kim Trọng. Hành động ấy, lời nói ấy như những lời nhờ vả tha thiết mà cũng như khiến cho người bị nhờ vả phải khó xử, không muốn nhận cũng phải nhận. Vì thông thường phận làm chị sao lại quỳ dưới chân em mà lạy như thế. Với hình ảnh như vậy, người đọc không hề không xót thương cho nàng Kiều, nàng quỳ ở đó lạy em nhưng trong lòng chỉ hướng tới mục tiêu là nhờ em trả tình trả nghĩa cho Kim Trọng thay mình .Không chỉ Open với hình ảnh khúm lúm, lạy thưa Thúy Kiều còn Open với hình ảnh tiều tụy, đau khổ :Kể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước, khi đêm chén thềSự đâu sóng gió bất kỳHiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn haiNgày xuân em hãy còn dàiXót tình máu mủ thay lời nước nonChị dù thịt nát xương mònNgậm cười chín suối hãy còn thơm lâyNàng như ngồi thẫn thờ giãi bày nỗi lòng mình cho em gái hiểu. Kể từ khi nàng gặp chàng Kim hai người đã mến nhau và thề nguyện đủ điều. Tưởng rằng mối tình ấy sẽ đơm hoa kết trái, tưởng chừng Kim Trọng sẽ trở thành một người bảo phủ che chở cho Kiều cả đời thế nhưng sóng gió bỗng ập đến mái ấm gia đình Kiều buộc Kiều phải chọn một trong hai chữ tình và hiếu. Vốn là một người con hiếu thảo nàng không hề để cha chịu oan ức trong trốn lao tù, nàng đành phải bán mình chuộc cha. Thế nên giờ đây mang tiếng phụ bạc tình Kim, chỉ mong Vân hoàn toàn có thể thay mình nối duyên với chàng. Dù có chết đi thì nàng cũng cam lòng. Qua từng câu thơ người đọc hoàn toàn có thể tưởng tượng được hình ảnh của Thúy Kiều hiện lên với đôi mắt sầu thẳm trò chuyện quá khứ, chuyện trò hiện tại và nói đến cả tương lai .Nói đoạn nàng trao những kỉ vật tình yêu cho em gái mình với bộ dạng lưu luyến, không muốn đưa mà buộc phải đưa :Chiếc thoa với bức tờ mâyDuyên này thì giữ, vật này của chungMai sau dù có khi nào ,Đốt lò hương ấy, so tờ phím này .Trông ra ngọn cỏ lá cây ,Thấy hiu hiu gió thì hay chị về .Hồn còn mang nặng lời thề ,Nát thân bồ liễu, đền nghì trúc maiNàng mong Thúy Vân xót chị mà gật đầu mối duyên với Kim Trọng nhưng cũng mong Thúy Vân coi những kỉ vật này là của ba người. Nàng thẫn thờ tưởng tượng đến cái chết của mình, tương lai dù hai người có thành vợ chồng thì cũng hãy nhớ đến người chị này. Người dù có chết thì hồn vẫn giữ nguyên lời thề xưa .Cuối cùng nàng gọi tên chàng Kim, nàng lạy chàng với tổng thể tình yêu và lời xin lỗi chân thành :Trăm nghìn gửi lạy tình quân ,Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôiPhận sao phận bạc như vôi !Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làngÔi Kim Lang ! hỡi Kim Lang !Thôi thôi ! Thiếp đã phụ chàng từ đây .Hình ảnh Thúy Kiều hiện lên thật đáng thương, người con gái xinh đẹp tài sắc là thế, nàng có một mối tình trong sáng đẹp tươi là thế, vậy mà nàng bỗng dưng trở thành kẻ phụ tình. Thường thì người ta phụ tình người ta đâu có buồn thế mà ở đây Thúy Kiều phụ tình lại buồn, lại đau đến thế. Rõ ràng xã hội bất công kia đã đày đọa, dập vùi tình yêu của người con gái .
Có thể nói nhà thơ Nguyễn Du đã xây dựng thành công hình ảnh Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên. Không trực tiếp nói đến điệu bộ của nàng một cách chi tiết nhưng qua những câu thơ nặng trĩu tâm trạng ta cũng phần nào thấy được hình ảnh của Thúy Kiều khi quyết định trao duyên cho Thúy Vân
Phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích Trao Duyên – Mẫu số 5
Kiều là một cô gái xinh đẹp mặn mà tinh tế thế nhưng chính cái xã hội đen tối phong kiến kia đã làm cho Kiều có cuộc sống gian nan sóng gió. Có thể nói nhà thơ Nguyễn Du thông cảm thâm thúy với số phận ấy lắm thì mới hoàn toàn có thể kể cụ thể về cuộc sống của người con gái xinh đẹp năng lực ấy được .Trước khi Kiều trở thành món hàng của phường buôn thịt bán người. Kiều đã nhớ đến tình nhân của mình là Kim Trọng và nhờ Thúy Vân đền đáp nghĩa tình với chàng Kim thay mình. Đoạn trích Trao duyên đã biểu lộ tâm trạng của Kiều khi quyết định hành động trao duyên cho em .Duyên là một thứ trời xe, trời định, những tình nhân nhau ắt hẳn được xe duyên. Thế mà ở đây Kiều tự thay trời trao duyên của bản thân mình cho em thì hoàn toàn có thể được không ? Mà duyên thì là yêu nhau mới có huống chi Thúy Vân cùng chàng Kim có yêu nhau đâu. Mặt khác trong sâu thẳm trái tim của Kiều thì việc trao duyên kia không hề dễ, phải trao đi người mà mình yêu thương thì làm thế nào hoàn toàn có thể vui được. Tuy nhiên thì ở đây Kiều vẫn phải tước quyền của ông Tơ bà Nguyệt, bỏ lỡ những cảm hứng của bản thân mình để quyết định hành động trao duyên cho em .Trước hết là mười bốn câu thơ đầu nói lên việc Thúy Kiều quyết định hành động trao duyên cho em mình là Thúy Vân .Thứ nhất là Kiều nói với em về nỗi xấu số của mình. Nỗi xấu số ấy chỉ có Thúy Vân mới thay thế sửa chữa được Kiều cũng chỉ có Thúy Vân mới giúp Kiều yên tâm về chuyện chàng Kim được :“ Cậy em em có chịu lờiNgồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa ”Tác giả dùng từ thật hay khi nói đên việc trao duyên của nàng Kiều cho Thúy Vân. Là một người chị đáng ra chẳng khi nào phải cậy nhờ hay vái lạy em mình cả thế nhưng ở đây Kiều trao duyên hay chính là đang nhờ Thúy Vân thay mình đền đáp tấm chân tình với Kim Trọng. Những từ “ cậy ”, “ ngồi lên ”, “ lạy ”, “ thưa ” đó chính là thái độ của người dưới dành cho người trên nhưng ở đây thì lại là chị dành cho em. Dùng ngôn từ như thế tác giả có ý muốn nói đến sự cậy nhờ em của Thúy Kiều. Nàng thành khẩn giống như cầu xin em mình để đền đáp tình cảm cho chàng Kim .Trước sự cậy nhờ ấy để thêm phần thuyết phục Vân đồng ý chấp thuận thì Kiều đã tâm sự với em về những nỗi tơ vương sầu muộn đang bủa giăng trong lòng nàng. Và chỉ có Thúy Vân mới hoàn toàn có thể trợ giúp Kiều chứ không có ai khác cả :“ Giữa đường đứt gánh tương tưKeo loan chắp mối tơ thừa mặc emKể từ khi gặp chàng KimKhi ngày quạt ước khi đêm chén thềSự đâu sóng gió bất kể ,Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai. ”Nàng ngậm ngùi mà rằng nàng đã chót thề nguyền cùng người con trai tên Kim Trọng ấy mà giờ đây tình yêu vừa mới chớm đến lại đứt gánh tương tư giữa đường. Còn tại sao đứt gánh thì có lẽ Vân cũng hiểu. Chính do đó mà Kiều mong Vân đồng ý sự cậy nhờ của mình mà chắp mối tơ loan với chàng Kim Trọng. Sự ngậm ngùi ấy được phát ra từ những câu thơ trên. Có thể nói để cất lên những tiếng cậy nhờ kia thì quả thật Kiều cũng đau đớn lắm. Dù cho là chị em nữa nhưng phải gượng ép trao đi thứ mình không muốn trao và thứ mà người ta không muốn nhận thì chẳng khác nào mất đi một thứ quý báu. Vân ngây thơ phúc hậu cũng chỉ biết là Thúy Kiều cậy nhờ mình chứ nào đâu hiểu hết được “ Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai ” .Tiếp đến Kiều bộc lộ thực trạng của bản thân mình và đời sống của Vân để làm cho lời cậy nhờ kia nặng hơn khiến cho Thúy Vân có muốn phủ nhận cũng không thể nào khước từ được :“ Ngày xuân em hãy còn dàiXót tình máu mủ thay lời nước nonChị dù thịt nát xương mònNgậm cười chín suối hãy còn thơm lây ! ”Khi cậy nhờ em xong thi Kiều lại quay về cảm xúc một mình và cái sự một mình ấy đã khiến cho nàng nghĩ đến những chuyện trước đây, tâm trạng của nàng khởi đầu được thể hiện rõ ràng hơn. Thứ nhất là Kiều mong ước trong vô vọng quay về với tình nhân của mình :“ Chiếc vành với bức tờ mâyDuyên này thì giữ vật này của chungDù em nên vợ nên chồngXót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quênMất người còn chút của tinPhím đàn với mảnh hương nguyền thời xưa ”Chiếc vành với tờ mây kia chính là những kỉ vật tình yêu của hai người. họ đã cùng nhau thề nguyền sống chết, họ đã có với nhau những ngày tháng niềm hạnh phúc những niềm vui tràn ngập vậy mà giờ đây cái xã hội kia đã buộc Kiều chọn chữ hiếu mà hi sinh chữ tình. Thôi thì nàng quyết định hành động giữ cái duyên còn vật kia thì thành của chung. Mai này khi Vân và Kim Trọng có nên duyên vợ chồng thì cũng mong hãy nhớ đến Kiều. Rồi là phím đàn với mảnh hương thề nguyền ngày nào cũng là những kỉ vật tình yêu của Kiều và Kim Trọng. Thế nhưng Nguyễn Du không để những kỉ vật ấy cùng một câu thơ. Có lẽ làm như vậy để cho tất cả chúng ta thấy được cảm hứng đau buồn của nàng Kiều khi phải trao lại những kỉ vật ấy một cách đầy luyến tiếc cho em gái mình. Nàng như cố níu giữ lấy những kỉ vật tình yêu thế nhưng nàng cũng buộc mình phải đưa cho Vân những kỉ vật ấy nếu không thì sẽ không thể nào mà đền đáp tấm ân tình của chàng Kim Trọng được. Có thể nói qua những câu thơ trên tâm trạng của Thúy Kiều được biểu lộ thật sự rất rõ nét. Đó chính là tâm trạng mong ước trở lại những ngày tháng trước kia, đồng thời luyến tiếc với những kỉ vật tình yêu ấy .Những tưởng Thúy Kiều trao duyên xong sẽ cảm thấy thanh thản phần nào những trái lại khoảng thời gian ngắn kết thúc sự trao duyên ấy lại là khoảng thời gian ngắn Kiều đau nhất. Có lẽ trong sâu thẳm trái tim Kiều một khi đã trao duyên thì tức không phải của mình nữa. Tình yêu bấy lâu nay bỗng chốc không phải là của mình nữa. Kiều đau như chết lặng đi trong sự đau đớn đang giày xé con tim mình :“ Mai sau dù có khi nàoĐốt lò hương ấy so tơ phím nàyTrông ra ngọn cỏ lá câyThấy hiu hiu gió thì hay chị vềHồn còn mang nặng lời thềNát thân bồ liễu đền nghì trúc maiDạ đài cách mặt khuất lờiRảy xin chén nước cho người thác oan ”
Kiều nghĩ đến cái chết và Kiều ngẫm rằng kể cả khi nàng chết đi thì những lời thề kia cũng không thể nào quên được. Và sự bất công của xã hội và sự mất đi tình yêu của Kiều sẽ khiến cho nàng cảm thấy thật sự đau oan khuất mà cứ vấn vương trên cõi trần không thể siêu thoát. Mai sau khi Vân Trọng nên duyên thì cũng đừng quên Kiều. Nếu thấy hiu hiu gió thì có thể cảm nhận là nàng đang về. Nàng mượn cơn gió kia để đưa hồn mình về thăm Vân Trọng. Lời thề với chàng Kim thì dẫu cho Kiều có nát thân liễu yếu thì cũng không thể nào đền đáp được cho chàng Kim. Khi ấy chỉ mong Kim và Vân hãy rót một chén rượu cho người thác oan là Thúy Kiều. Có thể nói cuộc sống của con người ai mà chẳng sợ chết người ta nghĩ đến cái chết chỉ khi trong họ thật sự cảm thấy rất đau khổ không thể nào có thể chịu đựng được nữa thì họ mới dám nghĩ đến. Kiều ý thức được nỗi đau trong mình, nàng như biết trước con đường mà nàng sắp đi khổ cực và gian truân đến mức nào. Cũng có thể chết bất cứ lúc nào.
Xem thêm: Trị Hôi Miệng Bằng Mẹo Dân Gian
Như vậy qua bài thơ ta thấy được tâm trạng của Thúy Kiều khi trao duyên cho em gái mình. Cái xã hội phong kiến kia đã khiến cho chữ tình chữ hiếu bị đặt lên bàn cân và buộc người con gái hiếu thảo kia phải lựa chọn. Mà vốn dĩ chữ hiếu và chữ tình không thể nào đem ra cân được. Chữ hiếu làm tròn thì chữ tình kia lại đành thất hẹn, làm trái lời thề. Chính bởi lẽ ấy mà Kiều cảm thấy rất đau đớn thậm chí còn cô đã nghĩ đến cái chết .* * * * * *
Phân tích tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn trích Trao duyên là một trong những dạng bài thường gặp về tác phẩm này, các em hãy tham khảo các bài mẫu mà doctailieu.com tổng hợp để có thêm nhiều gợi ý cho bài làm của mình nhé. Ngoài ra, rất nhiều bài văn mẫu lớp 10 khác cũng được chúng tôi sưu tầm và cập nhật thường xuyên để phục vụ cho việc học Văn của các em. Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao nhé!
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Tin Tức
Để lại một bình luận