Sau 2 ngày nghỉ ngơi thoải mái ở Victoria Núi Sam Lodge, Châu Đốc, chúng tôi lên đường đi phượt Sa Đéc. Lại tiếp tục đâm đầu vào những con đường len lỏi bên trong xóm làng mà đến google cũng bó tay, chỉ có thể nhìn vào bản đồ và tự đi. Châu Đốc – phà Năng Gù – Tân Trung – phà Thuận Giang – Chợ Mới – Sa Đéc: quãng đường khoảng 110 cây số.
Mời bạn tham khảo thêm: Kinh nghiệm phượt Tràm Chim Đồng Tháp từ Sài Gòn.
Một ngày du lịch Sa Đéc – Đồng Tháp làm những gì?
Tôi rất thích những cung đường ở An Giang và Đồng Tháp. Phong cảnh hai bên đường chỗ nào cũng đẹp, cũng đáng yêu. Có khi là một đàn vịt kiếm ăn trong ao ở Tân Trung. Có khi là cả một mảnh sân rộng đỏ rực ớt được phơi khô ở Chợ Mới… Đoạn đường xa là thế cũng “dễ nuốt” hơn đi quốc lộ với khói bụi và toàn xe lớn nguy hiểm.
Hơn 3 giờ chiều chúng tôi có mặt tại thành phố Sa Đéc. Người đã tới nơi nhưng chỗ ở vẫn chưa có. Thế là nhào đại vô khách sạn Sa Đéc để ngó nghiêng. Khách sạn cũ xì, thang máy hỏng, bàn ghế trong phòng nhếch nhác… nên thôi.
Bạn đang đọc: Đi phượt Sa Đéc – Một ngày ở Sa Đéc | Guuvivu
Mệt mỏi, chúng tôi quyết định hành động ghé vào quán JolliBee gần nhất để xử lý mấy cái bụng đang cồn cào, sẵn hỏi thăm về phòng ốc khách sạn luôn. Em ship hàng nhiệt tình trình làng khách sạn Cát Mộc, chỗ bạn em ấy đang làm .
Thế là lên internet kiểm tra sơ sài và xách xe phi đến đó luôn ! Phải nói là so với khách sạn Sa Đéc thì Cát Mộc khá hơn nhiều tuy có hơi tối và bí ( chắc do chọn phòng rẻ nhất, hehehe ). Phòng sắp xếp có vẻ như không hợp tử vi & phong thủy lắm ( dù đây là khách sạn của một công ty phong cách thiết kế kiến trúc ) nên tối đó tôi cứ trằn trọc không an tâm không sao ngủ được ( hai bạn kia thì khỏi nói, đặt sống lưng xuống là ngủ như chết í ) .
Buổi chiều, ba chúng tôi lại lên xe chạy đến làng hoa Tân Quy Tây và Tân Quy Đông. Tân Quy Tây là những khu vườn nằm trên cửa ngõ vào thành phố. Những chậu cây được đặt trên một dãy kệ dài, bên dưới mặt đất lấp xấp nước.
Còn Tân Quy Đông là một ngôi làng xinh xắn nằm dọc theo một con kênh. Ngay từ đình đầu làng đã thấy người ta bày cây. Con đường nhỏ dẫn vào xóm nóng bức, hai bên nhà nào cũng trồng và bán hoa lá cây cảnh. Thấy “ 3 đứa mặt ngu ” chúng tôi đang ngơ ngác ngó qua ngó lại, người trong xóm ra cười hỏi phải chúng tôi về đây chụp hình đăng lịch tết hông .
Chơi ở làng hoa đã đời, chúng tôi trở lại dạo quanh thành phố. Sa Đéc là một thành phố xinh đẹp với một nhánh sông Hậu hiền hòa chảy ngang qua TT. Chúng tôi đi theo bờ sông xem cảnh hoạt động và sinh hoạt của dân cư. Trên sông là những mảnh đời thương hồ, quanh năm trên những con đò lênh đênh sông nước. Người ta giặt giũ, nấu cơm, rửa bát ngay trên đò, trong những khoảng trống chật hẹp. Những khuôn mặt khắc khổ nhưng thanh thản đến lạ. Cuộc sống bình dị cứ trôi qua như những thước phim trước mắt .
Đối với tôi, con đường đẹp nhất ở Sa Đéc là đường Lê Lợi, cũng là con đường chạy ven nhánh sông này. Hai bên đường trồng toàn hoa ban tím. Những ngôi nhà cũ kĩ, hơi giống nhà của người Hoa, làm tôi nhớ đến bến Bình Đông của Sài Gòn. Chiều hôm đó, chúng tôi đã có “một hoàng hôn màu tím” đẹp nhất.
Những tia sáng ở đầu cuối lan tỏa cả một trời, phản chiếu xuống mặt nước, hắt lên những cánh hoa mỏng dính tạo nên một màu tím mơ màng bao trùm khoảng trống. Tôi không mấy khó khăn vất vả đưa cả vùng tím ấy vào ống kính nghiệp dư của mình. Đẹp !
Tối, chúng tôi ghé ăn mì tươi tại tiệm mì tầm trung Chí Ký ( có lẽ rằng nổi tiếng trong vùng, vì thấy xe hơi của triệu phú, người địa phương ghé mua mang về ăn quá trời ). Bụng đói và vui nên ăn mì đúng ngon thiệt là ngon. Ăn xong, chạy một vòng khu chợ đêm, lại vòng một vòng qua làng hoa coi người ta chất cây lên xe tải để sẵn sàng chuẩn bị chuyển đi nơi khác bán. Có nhiêu thời hạn đâu, phải tranh thủ nhìn cho đã !
Một ngày ngắn ngủi ở Sa Đéc, chưa thể cảm nhận hết nhưng cũng đủ lưu luyến .
Để lại một bình luận