Nhắc đến cuốn sách là nhắc đến những tháng năm trẻ dại của người trưởng thành, khi trái tim người ta như run rẩy trước những xúc cảm rối ren của tình yêu. Tình yêu của người trẻ, thứ tình cảm đầy nhiệt huyết làm người ta say đắm nhưng không kém chênh vênh và đớn đau .
Lướt qua từng trang một của cuốn sách, fan hâm mộ rồi sẽ nhận ra Phan Ý Yên quả thật là một nữ tác giả dám yêu, dám buông bỏ, dám ra đi nhưng vẫn can đảm và mạnh mẽ đối lập với xúc cảm rất thật của trái tim mình, vị tha và bao dung đến giọt tình ở đầu cuối còn ngưng đọng trong đôi mắt người thiếu nữ .
Tình yêu là không ai muốn bỏ đi và sự nhẹ nhàng của nỗi đau
Phan Ý Yên tên thật là Nguyễn Hoàng Phương Thảo, cô sinh năm 1985 tại Đà Nẵng và là du học sinh tại Pháp. Đi qua nhiều nước ở Châu Âu và tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau, độc giả dễ dàng nhận ra điều này cũng ảnh hưởng phần nào đến phong cách viết của cô.
Mềm mại như một dòng nước hay có sự đồng nhất khó tìm là những lời nhận xét người ta dành cho văn phong của Ý Yên. Những tình cảm nhẹ nhàng thân mật trong đời sống được cô tái hiện một cách sôi động qua những con chữ, ai đọc đều như thể phát hiện chính mình ở trong đó .
Bút danh của Phan Ý Yên cũng giống những câu từ cô đặt trong bài viết, êm đềm và bình lặng. Khi được hỏi về ý nghĩa của cái tên ấy, cô đã lý giải rất đơn thuần nhưng bao hàm được mọi ý nghĩa .
“ Ước ao của mình là một người phụ nữ có được tâm bình ý lặng. ”
Tình yêu là không ai muốn bỏ đi cũng được thừa hưởng nét êm đềm ấy, chỉ bao gồm hai phần là tản văn và truyện ngắn với dòng chảy cảm xúc nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu sắc, đan xen nhiều chủ đề từ tình yêu, bạn bè cho đến gia đình.
Ở phần tản văn, nữ tác giả bộc bạch những tâm tư nguyện vọng giấu kín của chính mình bằng lời văn nhẹ nhàng như tâm sự. Thể loại tản văn được cho phép Ý Yên tự do phóng bút viết về tình cảm mái ấm gia đình, bè bạn và nhiều hơn về nét buồn của tình yêu nhưng không làm mất đi sự ngọt ngào vốn có của nó .
Trong phần truyện ngắn, những dòng chữ ít hơn, dàn nhân vật không nhiều nhưng đủ để người đọc tự lồng ghép được những dòng cảm hứng ở phần trước đó. Tới đây, fan hâm mộ như hiểu rõ hơn những niềm vui và nỗi đau còn in dấu trong câu chữ, đôi lúc là phát hiện chính mình .
Tình yêu là không ai muốn bỏ đi và sự tự do của cảm hứng
Tình yêu là không ai muốn bỏ đi được Ý Yên khởi đầu với những dòng tâm sự từ mùa Hạ nhiều năm về trước, cô không chỉ viết đơn thuần về tình yêu nam nữ mà xen lẫn giữa những trang văn còn là tình cảm mái ấm gia đình, bè bạn quen thuộc .
Trong đó, Ý Yên dành một mục riêng để viết về tình cảm mái ấm gia đình mà đơn cử là người mẹ tần tảo của cô, nữ nhà văn như hóa thành đứa con nhỏ bé đang rỉ tai sau sống lưng người phụ nữ ấy mỗi lần được đưa đến lớp .
Cô cũng mang một nỗi lòng trăn trở như nhiều người mang phận làm con khác, dù thương cảm hay nhớ nhung vẫn chỉ giữ chúng lại như nỗi niềm khó nói, không khi nào đủ can đảm và mạnh mẽ để bộc bạch trực tiếp với người thân trong gia đình của mình .
“ Mấy dòng này viết hồi con hai mươi tư tuổi. Mà đến giờ vẫn không đủ can đảm và mạnh mẽ nói với má một lời. Xin lỗi má, con thiệt là hư ! “
Dưới ngòi bút của Ý Yên, người ta nhìn tình yêu với một góc nhìn khác và thâm thúy hơn. Cô mang tới những định nghĩa mới mà có lẽ rằng lúc đọc nó đã không ít kẻ lặng rơi nước mắt .
“ Mối tình tiên phong đôi khi không phải là người mà bạn dành khuyến mãi nụ hôn đầu hay người mà bạn hẹn hò tiên phong. Mối tình tiên phong chính là người mà bạn mặc dầu có gặp gỡ ai bạn cũng sẽ vô tình so sánh với người đấy. Là người mà dẫu cố quên biết bao lần, họ vẫn lì lợm trong trái tim bạn. ”
Trước nay, fan hâm mộ khó lòng phát hiện một ý nghĩ nào mạnh dạn hơn thế, bởi mọi người vẫn luôn mặc định rằng người tiên phong bạn cảm nắng chính là tình yêu tiên phong, cũng do đó mà nó khó quên .
Ý Yên đã làm ngược lại, cô ý niệm rằng vì thâm thúy nên mới được coi là tình yêu đầu. Ý nghĩ này có lẽ rằng đã giải đáp cho thứ xúc cảm khó hiểu trong trái tim của bao người, cố ép mình theo định nghĩa tình yêu mà quên không nhìn nhận phần cảm xúc .
Trong cuộc sống mỗi người, tất cả chúng ta sẽ có những lần yêu đến khắc cốt ghi tâm và có những bóng hình thâm thúy đến không cách nào xóa mờ hình ảnh họ trong tâm lý. Sau này chia xa hay khi bản thân rung động trước lời tỏ bày của người khác, nhiều lúc vẫn thấy tâm lý in hằn bóng hình năm xưa .
“ Làm thế nào để yêu những cái váy màu nâu, màu đen, màu tím nếu như suốt cuộc sống này tôi vẫn không tìm được chiếc váy màu xanh trong giấc mơ mười lăm tuổi. ”
Có những lần trang văn của nữ tác giả khiến người ta thổn thức nhớ về tình yêu thuở thiếu thời, thời gian mà chúng vẫn còn mang nét đẹp trong trẻo và nguyên thủy nhất cũng là thời gian mong manh, đầy hụt hẫng .
Có những lúc, Ý Yên trăn trở không biết làm cách nào để thôi nhớ nhung sắc xanh trói buộc trái tim cô suốt một thời thanh xuân vườn trường, không biết làm cách nào để xóa nhòa đi tình yêu lỡ gửi gắm nơi quá khứ để hoàn toàn có thể mở màn một con đường mới .
Tình yêu được kết thành từ những đắng cay và ngọt ngào, thế mà lúc chia xa thì kẻ ở lại chỉ giữ được trong mình những hồi ức ngọt ngào, để nỗi buồn cứ thế bao trùm lên hàng loạt thân thể. Ký ức xinh xắn như một sợi dây ghì chặt mỗi người vào quá khứ, không cách nào bước tiếp .
Dòng cảm hứng ấy cứ miên man trên từng trang sách của cô, rơi tí tách vào lòng fan hâm mộ. Hiếm có một tác giả trẻ nào dám viết về nỗi buồn tương tư và sự đơn độc chân thực như Ý Yên, như thể con chữ của cô chẳng sợ làm mủi lòng ai .
“Có những ngày chỉ thấy việc mình làm, mọi điều mình nghĩ, mọi tình cảm mình trân trọng và hết lòng… cũng chỉ giống như hòn đá vứt ra biển, vĩnh viễn chẳng bao giờ có tiếng gì vọng lại.”
Vậy mà chuyện tình cảm đâu phải chỉ để lại những đớn đau, sau tổng thể thì Ý Yên vẫn gieo vào lòng bạn đọc một hạt mầm kỳ vọng xanh mướt, chỉ chờ một cơn mưa để can đảm và mạnh mẽ nảy mầm mà thôi .
“ Đôi khi những tốt đẹp vỡ tan để nhường chỗ cho những điều … tốt đẹp hơn gõ cửa. Hãy cứ hy vọng là thế, dẫu có buồn ! ”
Cuộc sống luôn là bản nhạc viết dở với những thanh âm trầm bổng mà người ta chẳng thể đoán trước được giai điệu tiếp theo sẽ là gì. Thế nên, Tình yêu là không ai muốn bỏ đi đã gieo vào lòng fan hâm mộ niềm kỳ vọng rằng mặc dầu nỗi buồn có nhiều lần ghé thăm, niềm hạnh phúc chắc như đinh sẽ gõ cửa vào phút sau cuối .
Những mảnh tình nhiều nỗi buồn trong tác phẩm
Tác giả đã thiết kế xây dựng tám truyện ngắn xoay quanh nhân vật “ tôi ” cùng những nhân vật khác là M, K và Lâm, toàn bộ được kể bằng giọng nhẹ nhàng như đang thủ thỉ tâm sự. Mỗi câu truyện đó đều chứa đầy hồi ức vui buồn, cũng là khởi nguồn cho những dòng xúc cảm miên man ở phần tản văn .
Câu chuyện tiên phong khởi đầu với nhân vật M, anh là người cô đã quen trong khoảng chừng thời hạn du học ở Pháp vào một lần nhầm lẫn tại shop tiện nghi. Cô gái nhỏ bé đơn độc giữa nơi đất khách quê người đã đem yêu thương trao gửi nơi M và họ cứ thế ở cạnh bên nhau .
Tình yêu vốn không phải là thứ lạ lẫm nhưng đây là lần tiên phong nó khiến cô muốn được kể hết những chồng chất trong lòng lâu nay. Cứ thế, cô kể cho anh tất thảy rất đầy đủ và vẹn nguyên ký ức của mình .
Đâu ai ngờ rằng vào một buổi chiều không báo trước, cô phát hiện dòng tin nhắn lạ từ điện thoại thông minh anh và nó đã hướng đến vào giữa cuộc tình một hố sâu hun hút, để lại những vết cắt trong tình cảm đôi lứa khi cô nhận ra những gian dối mà anh đã lén đặt vào tình yêu này .
“ Cô gói những bức bức ảnh trong nhà vào va li. Để Ichi vào cái chuồng màu xanh ngọc bích của nó. Rồi trở về Thành Phố Hà Nội. Một mình. ”
Có vẻ như khi đau đớn đến một mức nhất định, con người ta cũng chẳng buồn gào thét nữa, nỗi đau đớn khiến trái tim rơi vào sự yên bình. Trong truyện ngắn tiên phong, cô lặng lẽ rời đi mà không để lại một dấu vết gì .
K là nhân vật chủ yếu cho câu truyện thứ hai, một chàng trai nổi bật cho những chuyện tình xoay quanh việc lựa chọn sự nghiệp hay tình yêu của người trẻ. Tình yêu với cô và K chẳng có bao nhiêu sóng gió, nhẹ nhàng và an yên hơn hẳn câu truyện đầu .
Người con gái với trái tim khao khát sự thành công xuất sắc ấy đã chọn cách buông bỏ đi đoạn nhân duyên ấm cúng để đến Thượng Hải tăng trưởng sự nghiệp, có lẽ rằng trong thực tiễn đớn đau là điều mà mỗi người cần thưởng thức để hiểu .
“ Vĩnh viễn là một từ ảo tưởng sinh ra trong nỗi đơn độc. Vẫn chưa hề biết rằng có những lời hứa không toàn vẹn không phải vì đối phương không muốn giữ mà tại bản thân mình cứ nghĩ mãi mãi chẳng có gì thay đổi. ” – Tình yêu là không ai muốn bỏ đi
Hiểu rằng có những lời hứa không hề toàn vẹn vì chính bản thân mình nhưng không hề làm khác đi được, tất cả chúng ta đều hiểu nỗi lo ngại của Ý Yên trong những dòng chữ ấy, bản thân không đủ tự tin để giữ ai đó thuộc về mình trước khoảng cách vật lý .
Phải chăng khi đọc đến đây, những người từng một lần yêu xa cũng nhận ra chính bản thân mình từng một lần như vậy. Biết bản thân còn yêu nhưng không đủ can đảm và mạnh mẽ giữ lại, lựa chọn sau cuối là rời đi .
Không chỉ có tình yêu mà ở phần truyện ngắn, Ý Yên cũng viết nhiều về người trẻ và sự nghiệp mà họ theo đuổi. Ai cũng giữ trong mình khát vọng lớn và chốn phồn hoa đô thị cũng là điểm mở màn, cứ thế nỗ lực vì biết mình không hề quay đầu .
“ Đã lựa chọn và họ không hề thua. Thượng Hải đầy rẫy những người như vậy. Ưu tú tinh anh, mưu trí, tham vọng và không hề thua. Nếu có đơn độc thì cũng muốn mình đứng trên chỗ cao hơn người mà đơn độc. ”
Những người đã chọn sự nghiệp có vẻ như đều buông bỏ một điều gì đó quan trọng không kém trong cuộc sống họ, vậy nên chỉ còn cách thắng lợi đứng vinh quang nơi vạch đích mới xứng danh cho những gì họ từng buông tay trong quá khứ .
Ngoài tình yêu và sự nghiệp, bè bạn cũng là một tình cảm mà Ý Yên đặc biệt quan trọng chú trọng trong trang sách của mình, truyện ngắn thứ ba với nhân vật Lâm, người bạn thanh mai trúc mã của cô có lẽ rằng đã dẫn chứng cho điều ấy .
Cả hai chiếm hữu một tình bạn mà tất thảy trần gian này đều khao khát có được, một người có giọng nói ấm cúng và êm ả dịu dàng, Open trong tất thảy những trang ký ức buồn vui ở quá khứ của cô nhưng chưa khi nào ghi tên mình vào list những cuộc tình lầm lỡ, chỉ giữ mình như một người bạn .
“ Lâm giống như một phiên bản sáng suốt và can đảm và mạnh mẽ của tôi. Những điều Lâm nói ra đều là những thứ mà tôi hiểu rõ nhưng luôn tìm cách trốn chạy. ”
Lời văn của Ý Yên nhẹ nhàng và giản đơn, chuyện cô viết đều là những thứ gần gũi với mỗi người và không có điểm gì xa lạ. Có đôi lần, độc giả phải gấp vội trang sách để kìm nén những xúc động trong lòng, đây cũng chính là điều làm nên thành công trong tác phẩm của nữ văn sĩ.
Cô gái nhỏ ấy đặt bút vào giữa tâm can người đọc, ghi rõ những nỗi lòng chôn kín lâu nay chưa ai nhắc tới. Có khi người ta trộm nghĩ, thứ xúc cảm ấy đã chết lặng ở đâu đó trong vùng ký ức xa xôi nhưng rồi dòng văn của Ý Yên đã lay động khiến nó choàng tỉnh, hiển hiện thêm một lần nữa .
Dẫu là ở phần tản văn hay truyện ngắn, Tình yêu là không ai muốn bỏ đi vẫn luôn dẫn dắt cảm xúc bạn đọc theo cách riêng của mình. Cuốn sách như một niềm an ủi với những trái tim đang gắng gượng hồi phục, như trải nghiệm cho những kẻ chưa yêu và như lời tâm sự nhẹ nhàng của một cô gái dũng cảm.
Quỳnh Anh
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận