Một phụ huynh lại kể với tôi con họ thi TOEFL Junior được điểm cao lắm, cháu còn được mấy giải gì đó do các trung tâm tổ chức. Tôi chỉ hỏi “Thế cháu có chăm đọc sách và đọc truyện tiếng Anh không? Cháu có chịu khó lên Youtube xem các phim khoa học bằng tiếng Anh không? Cháu có chăm viết, có sáng tác truyện bằng tiếng Anh không”? Phụ huynh lắc đầu với những câu tôi hỏi.
Bạn đang đọc: Thế nào là giỏi tiếng Anh?
Anh Giang Nguyễn từng tốt nghiệp Đại học Cornell và Đại học Luật Boston ( Mỹ ). Ảnh : Nhân vật cung ứng .Ngày xưa, những cụ nhà mình không hề có Internet, không có những giải đi thi, không có từ điển để tra, không có ” Tây ” để luyện nói, nhưng lại tự học tiếng Anh rất tốt .Hồ Chí Minh là tấm gương học ngoại ngữ ngoạn mục. Bác là con nhà nho, từ nhỏ đã theo cha họp bàn với những cụ chí sĩ, nhà nho yêu nước nên rất thạo chữ nho. Lớn lên, Hồ Chí Minh học trường Pháp nên nói tiếng Pháp tốt là điều đương nhiên. Nhưng việc viết báo, đọc tài liệu tiếng Anh có lẽ rằng là nhờ quy trình tự học .Có thời hạn, Bác sang Boston sống và thao tác. Tuy nhiên, Bác đa phần sống ở khu người Hoa. Vậy mà năng lực dùng tiếng Anh của Bác vẫn rất tốt. Bác viết báo, tranh luận những yếu tố chính trị – xã hội thâm thúy bằng thứ tiếng Anh học cóp nhặt hàng ngày .Tôi đọc lá thư Bác viết cho Tổng thống Mỹ Truman mới thấy trình độ ngoại ngữ giờ đây của con em của mình mình, ở thời đại mà điều kiện kèm theo học tập rất vừa đủ, là quá thấp. Tôi đọc tác phẩm dịch của những cụ Trần Kiệm, Đắc Lê, Hoàng Túy, khám phá mới thấy những cụ toàn tự học tiếng Anh. Các cụ không ai dám nhận giỏi tiếng Anh .Còn ngày này thì sao ? Hình như việc giỏi tiếng Anh được lượng hóa bằng những kỳ thi. Các mẹ ào ào cho con đi thi TOEFL Primary, Junior, rồi giải này giải kia và tưởng rằng thế là giỏi tiếng Anh. Theo tôi, thi thố chỉ là một góc nhỏ, là sự động viên, khuyến khích những con học tập tốt hơn. Còn giỏi tiếng Anh ư, chắc còn xa lắm .
Tôi lấy ví dụ các học trò của tôi thi IELTS 7.5, thậm chí có em đạt 8.0 khi mới học lớp 8-9. Nhưng khi các em sang Mỹ du học lại phát hoảng vì ngồi trong lớp vẫn không hiểu bài. Sang đến đây mới biết là mấy thứ tiếng Anh học ở nhà để đi thi IELTS hay TOEFL chẳng ăn thua gì. Động đến môn Văn học Anh – Mỹ, phải viết các bài nghị luận, bình luận văn học là chào thua. Có nhiều cháu về Việt Nam học thêm môn viết và SAT, dù đang học cấp 3 ở Anh, ở Mỹ vì thấy ở Mỹ người ta không có lò luyện, tự học thì thấy khó.
Tôi cho rằng học viên hoàn toàn có thể được gọi là giỏi tiếng Anh khi đọc sách, viết nhật ký, viết truyện bằng tiếng Anh, dùng tiếng Anh để đọc sách khoa học, xem phim, đi thi mà không cần đi luyện. Nhưng lật lại câu truyện một chút ít. Nói như vậy có phải học viên trường quốc tế đều giỏi tiếng Anh không vì những em học bằng tiếng Anh cả ? Tiếng Anh chỉ là công cụ tiếp xúc, học tập, chứ không phải là thứ ngôn từ chúng phải bò ra học để thi mấy giải ” ảo ” như con em của mình nhà mình ?Đứng trên góc nhìn của nhiều cha mẹ, không hẳn học viên trường quốc tế đều giỏi tiếng Anh bởi những em nghe nói vèo vèo thế thôi nhưng động vào mấy bài thi chuyên, thi giải thành phố, quận huyện là không ổn. Thế nên cho nhóm học viên đó đi thi lại kém xa mấy em trường công luyện chuyên .Nhiều cha mẹ lấy tác dụng để đo bản lĩnh và năng lượng ngôn từ, lại bảo ” Ôi dào, trường quốc tế tiếng Anh kém hơn trường công nhiều “. Nhưng nếu tâm lý theo kiểu lấy mấy giải thi truyền thống cuội nguồn ra để đo độ giỏi tiếng Anh thì có lẽ rằng là thiển cận vì học viên học trường quốc tế từ bé có biết thế nào là giỏi tiếng Anh đâu, những cháu đã sử dụng tiếng Anh như công cụ tiếp xúc và học tập thông thường rồi. Các cháu đã vượt xa tiêu chuẩn khuôn thước đo giỏi tiếng Anh của Nước Ta .Vậy thế nào mới là giỏi tiếng Anh ? Đoạt giải nhất tiếng Anh vương quốc, hay đạt 9.0 IELTS mới là giỏi ?Tôi thấy những con siêng năng nghe, đọc, viết và đặc biệt quan trọng là đọc truyện tiếng Anh, chịu khó tham gia một số ít kỳ thi quốc tế như hùng biện, ham đọc khoa học, lịch sử dân tộc, và coi tiếng Anh như thể là điều gì đó tự nhiên thì tạm được coi là giỏi tiếng Anh. Sâu xa hơn, tôi mong từ nay tất cả chúng ta không phán xét thế nào là giỏi tiếng Anh nữa và cũng không mang tiếng Anh ra để nhìn nhận một đứa trẻ giỏi hay kém .
Hãy nhìn xa hơn, toàn diện hơn là làm sao cho bọn trẻ giỏi toán, khoa học, đam mê văn học, lịch sử, nghệ thuật. Còn tiếng Anh ư, các con cứ học từ từ, dần dần, mỗi ngày một ít, mỗi năm tiến lên một chút, rồi đến lúc cần luyện thi mấy chứng chỉ SAT, IELTS, TOEFL thì dồn tâm sức đi thi. Điều quan trọng là các con xây dựng nền kiến thức tổng hợp từ khi còn tấm bé về các lĩnh vực khoa học.
Tiếng Anh có học cố cả đời không giỏi được, mà chỉ đủ để đi học, viết bài báo xuất bản, thế là tốt lắm rồi ! Đó là câu truyện của tương lai, còn ngày hôm nay những con vẫn cứ siêng năng cóp nhặt, mỗi ngày một chút ít !Không ai giỏi tiếng Anh cả, chỉ có ai chăm đọc sách hơn ai mà thôi !
Giang Nguyễn
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận