“Lúc còn nhỏ, khi bị ngã phải nhìn xem có người xung quanh hay không, có mới khóc to một trận, không có thì ngoan ngoãn bò dậy.
Lớn lên rồi, lúc ngã cũng phải xem xung quanh có người hay không ?Có, thì nhanh gọn bò dậy. Không, thì ngồi im đó, nhỏ giọng khóc một lát. “
Thế giới của người trưởng thành, sớm đã quen che giấu đi mọi cảm xúc.
Bạn đang đọc: Trong “từ điển” của người trưởng thành, không có khái niệm của 2 từ “hiểu chuyện”: Hiểu chuyện là giả, chịu đựng mới là thật
Trên con đường trưởng thành, nếu không can đảm và mạnh mẽ, bạn hoàn toàn có thể dựa vào ai ? Vì vậy khi chịu tủi thân, cay đắng và stress, tất cả chúng ta khi nào cũng nỗ lực cất giữ, gặm nhắm nó một mình .Không phải can đảm và mạnh mẽ đến độ không ai vượt qua nổi, mà vì biết, không có ai hoàn toàn có thể thực sự cảm nhận và hiểu được hết những đau khổ trong lòng mình mà thôi .
1. “Hiểu chuyện” của người trưởng thành chỉ là giả
Có một hội đồng mạng nói rằng :” Người văn minh thường sụp đổ trong thầm lặng .Xem vẻ vẻ bên ngoài, họ trông rất thông thường, vẫn cười nói, đùa giỡn, vẫn tiếp xúc và cư xử một cách bình tĩnh. Nhưng trên thực tiễn, tâm sự trong lòng họ đã tích góp nhiều đến nỗi như ngọn núi lửa sắp phun trào rồi .Họ sẽ không đóng sầm cửa, không rơi nước mắt hay rối loạn. Nhưng khi đến một thời gian người ta coi là chuyện li ti, bình tĩnh nhất, họ lại không muốn trò chuyện nữa, không hẳn là sụp đổ trọn vẹn, nhưng lại day dứt giữa ý nghĩ không muốn sống cũng không dám chết. “Càng lớn, tất cả chúng ta càng phát hiện, quốc tế của người trưởng thành, thật sự có rất nhiều việc tâm không cam tình không nguyện nhưng vẫn phải thuận theo, cảm thấy bản thân bất đắc dĩ lại vô lực cứu chữa .Công việc bị chỉ huy phê bình, bị đồng nghiệp nói xấu, ngày nào cũng tăng ca đến tận đêm, chịu đủ loại ấm ức, bất bình nhưng lại không hề phàn nàn, kể khổ với ai, chỉ hoàn toàn có thể tự mình chịu đựng một mình .Người nhà bị bệnh, toàn bộ gánh nặng đều đè nặng lên vai bản thân, cảm thấy vô lực với đời sống nhưng lại không dám từ bỏ …Rất muốn thoát khỏi những ngày thế này, nhưng đời sống lại không có lựa chọn .Tất cả ấm ức, đau khổ, tủi thân, đều cố dồn nén trong lòng .
Không dám đi làm phiền người khác, đến ngay cả khóc, cũng phải chọn đúng nơi đúng thời điểm. Nơi có thể sống chân thực nhất, lại chính là chiếc giường mà mình thường đắp mền trốn trong đó khóc cả đêm khi không có người.
Đây chính là định nghĩa “hiểu chuyện” của người trưởng thành.
Không phải không chăm sóc, không phải không đau, không phải quá can đảm và mạnh mẽ nên mới vượt qua được mọi chuyện .Mà là vì hiểu được :Không ai chú ý đến việc bạn khóc thầm giữa đêm, không ai chăm sóc xem bạn phải trải qua mấy lần lạnh bạc. Người ngoài cuộc chỉ nhìn hiệu quả, còn bạn lại là người trải qua hàng loạt quy trình .Đường tự mình đi, khổ tự mình chịu .
2. Sụp đổ, là vì chịu đựng đến cực hạn rồi.
Ngoài những người cố gắng nỗ lực chịu đựng trong thầm lặng kia, người trưởng thành còn có một kiểu sụp đổ, chính là không hề chịu đựng được nữa, và những xúc cảm xấu đi kia sẽ mất trấn áp mà bộc phát ra ngoài .Trên đường cao tốc, có một người đàn ông trung niên bị xe khách bỏ xuống vì không đủ tiền xe, anh ta không biết chữ, điện thoại thông minh cũng không có thiết lập xác định, nên không tìm được đường về nhà .Giống như một đứa trẻ đi lạc, anh ấy ngồi bệt xuống đất và khóc to .Thực ra, chỉ cần tìm được công an, toàn bộ sẽ được xử lý .Nhưng vì anh ta không nhịn được những ấm ức trong lòng nên mới bật khóc .Anh ấy khóc không phải vì lạc đường, mà vì sợ không hề về kịp nhìn mặt đứa con trai đang hấp hối ở nhà. Giờ chỉ cần bỏ lỡ thêm một phút, kỳ vọng cũng liền tan biến theo .Như vậy, anh ấy khóc không phải vì mình, mà vì người thân trong gia đình đang bệnh nặng, mà chính mình lại vô lực không cách nào giúp được .
Ở một nơi khác, cũng có một người phụ nữ xinh đẹp không để ý hình tượng mà ôm gối ngồi trên đường khóc lớn.
Cô ấy nói rằng chồng cô ấy đã bỏ đi rồi .Anh ta bán nhà và ôm tiền đi trốn rồi, để lại cô và đứa con gái, khiến họ không chỉ trở thành dân vô gia cư mà trên sống lưng còn phải gánh khoản nợ nặng nề .Cô ấy đã chống đỡ rất lâu, nhưng đến giờ không nhịn được mà khóc ra .Bọn họ khóc, không phải vì những cái trước mắt mà người ta thường thấy, cũng không phải vì họ quá yếu ớt .Mà vì đã nhẫn nhịn từ lâu, và trong khoảnh khắc nào đó, khi đương đầu với một điều li ti đi nữa, cũng không nhịn được .Có vài người, chỉ riêng nguyên do để sống sót, đã lấy đi hết ý thức và sức lực lao động của họ rồi .
Có ai mà chưa từng tối đến khóc to một trận, rồi hôm sau vẫn trang điểm xinh đẹp đi làm?
Chỉ là vì họ biết được, họ không giống như trẻ con, khóc xong sẽ có kẹo ăn, khóc hôm trước hôm sau quên, khóc rồi sẽ có người giải quyết mọi chuyện giúp mình.
3. Chịu đựng, lại chịu đựng, chỉ khiến mình thêm ấm ức.
Người có can đảm và mạnh mẽ đến đâu chăng nữa, trong lòng cũng sẽ có nơi mềm yếu mà ít ai thấy được .Chúng ta thường nghĩ, cố nhịn một chút ít, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi, đổi lại tất cả chúng ta sẽ ngày càng can đảm và mạnh mẽ hơn .Nhưng thường thì, khi chịu đựng đến cực hạn rồi, cảm xúc can đảm và mạnh mẽ còn rất ít, mà còn lại chỉ có trống rỗng, tuyệt vọng, sụp đổ .Tôi có một người bạn thân, cô ấy chính là kiểu người như vậy .Lúc nào cũng nghĩ xem mình có làm gì khiến người khác không vui hay không, sợ làm phiền người khác, nên khi nào cũng mỉm cười chấp thuận đồng ý chuyện người khác nhờ, lời người khác chê, an ủi khi bạn hữu không vui, chúc mừng khi họ gặp chuyện tốt. Ngược lại, cất giữ mọi tủi thân của mình trong lòng, có chuyện buồn cũng không dám kể với ai, ngay cả khi gặp chuyện không may cũng không dám nói với người nhà, vì sợ họ lo ngại .Mẹ chồng cô ấy lại là một người cố chấp và liên tục nhu yếu vô lý. Dù mẹ chồng sai, cô ấy vẫn cố gắng nỗ lực làm theo .Chồng không chăm sóc cho con, chỉ để mình cô ấy chở con đi học, lo con nhà hàng, dạy con làm bài .Cô ấy vốn nghĩ làm vậy mọi người sẽ nghĩ cô ấy ” hiểu chuyện “, sẽ đối xử tốt với cô ấy hơn .Nhưng không, họ chỉ coi là chuyện đương nhiên .Không phải ai biết lo nghĩ cho người khác, cũng được đền đáp tương tự như .Không phải toàn bộ nỗ lực chân thành của bản thân đều khiến người khác cảm động .
Bạn có thể chịu đựng mọi khó khăn trong cuộc sống. Vì bạn không có sự lựa chọn nào khác, nên chỉ biết phấn đấu hết mình, dùng thái độ tích cực mong đổi lấy cuộc sống tích cực.
Nhưng, ” hiểu chuyện “, không đồng nghĩa tương quan với ” chịu đựng ” cũng không phải nguyên do để người khác bắt nạt .Sống vì mình một chút ít, đừng khiến mình chịu tủi thân quá nhiều .Không ai trời sinh đã hiểu chuyện, chỉ là lớn lên học được cách chịu đựng mà thôi .Nhìn thấu nhiều việc, chịu nhiều vết thương, càng trưởng thành, có nhiều người càng trở nên trầm mặc, ít nói, có nhiều người lại cười tươi để che giấu xúc cảm .
Cuộc sống vốn không dễ dàng, hiểu chuyện là tốt, nhưng cũng nên nhớ yêu bản thân nhiều hơn!
Theo Trí Thức Trẻ
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận