Các anh chị em,
Mình viết thư này nhằm nêu lên một đề xuất nhỏ: tất cả mọi người – kể cả chúng ta – viết các tên địa danh Việt Nam theo cách các nơi này được viết bằng tiếng Việt. Không phải là “Danang” hay “Dalat”, hay “Cantho”, hay “Banmethuot” … nữa mà các tên địa danh này nên được viết một cách chính xác: “Da Nang”, “Da Lat”, “Can Tho” và “Ban Me Thuot” ….
Đồng nghiệp của mình Ted Engelmann nêu lên yếu tố này năm ngoái, và mình trọn vẹn ủng hộ anh ấy. Mình cũng đề xuất những bạn ủng hộ, đặt biệt là chuyển lời đến những những người bạn quen biết … trong mọi nghành, từ phương tiện đi lại truyền thông online đến giáo dục, từ chính trị đến tôn giáo, từ vui chơi đến việc làm, hay đơn thuần là đến những người xui gia không dễ chịu của bạn 🙂
Mình thấy sự đổi khác này là một cách nhỏ ( và mang tính hình tượng ) để lấy lại những giá trị di sản của tất cả chúng ta .
Hà Nội, đoàn kết và hòa bình
Vũ Đức Vượng
Resident Director, Viet Nam
SCHOOL YEAR ABROAD
[email protected] — www.sya.org
Dưới đây là một lý giải vắn tắt của Ted để những bạn tiện theo dõi ( những nhấn mạnh vấn đề là do mình làm ) .
OAH Newsletter 37 (May 2009).
Copyright (c), Organization of American Historians.
Cách viết và chính tả: Một nhận thức mới về “Việt Nam”
Trong Bản Tin OAH tháng 2 / 2009, tôi chú ý quan tâm rằng bài “ E Rằng Chúng Ta Quên ” của tôi đã được chỉnh sửa và biên tập tương thích với chuẩn mực chính tả lúc bấy giờ – phần đông, viết chữ “ Viet Nam ” thành “ Vietnam ”. Về góc nhìn cách viết, xin hãy tâm lý về bài “ Cha Ông Chúng Ta Là Ai ” của tôi, trang 163, Tập San Lịch Sử Mỹ tháng 6/2007, trong đó tôi đã lý giải những nguyên do cho chính tả từ ghép của Việt Nam .
Tôi ý kiến đề nghị quay lại với chính tả nguyên gốc của Việt Nam nhằm mục đích giúp người đọc, đa phần là người Mỹ, nhận ra rằng Việt Nam là một vương quốc chứ không phải là một đại chiến. Ảnh hưởng của đại chiến ở Việt Nam để lại dấu ấn rất mạnh trong tâm và trí của nhiều người Mỹ, đặc biệt quan trọng là thế hệ của tôi. Tôi hoàn toàn có thể phân phối nước kiến thức và kỹ năng, nhưng tất cả chúng ta biết rằng tất cả chúng ta không hề bắt ai uống được cả. Là những nhà nghiên cứu và học giả, những bạn biết tầm quan trọng của từ ngữ. Các bạn biết khối lượng rất lớn của cách viết trong việc nhận thức .
Kinh nghiệm của tôi cho thấy rằng so với nhiều người Mỹ, nhìn chung cái chính tả cô đọng này gắn với, tối thiểu là trong tiềm thức, những tình cảm nặng nề về cuộc cuộc chiến tranh dài nhất trong lịch sử dân tộc của tất cả chúng ta ( 1964 – 1975 ) nhằm mục đích chống lại một vương quốc xa xôi và nhỏ bé. Viết chính tả những tên gọi như người Việt Nam làm ( nhưng không có những dấu âm ) sẽ tăng trưởng một tiến trình không riêng gì trong tâm lý mà cả trong xúc cảm về những con người khác, một điều mà cuộc chiến tranh lấy mất .
Ngay từ khởi thủy của mình khoảng chừng 2000 năm trước, Việt Nam ( hay Nam Việt ) đến nay đã luôn được viết từ hai từ trong nền văn hóa truyền thống đơn âm này. Cái tên này bắt nguồn từ những từ : Việt, nghĩa là “ người ” và Nam, nghĩa là “ phương nam ”. Điều này nhằm mục đích phân biệt người Việt ( người phương nam ) với người phương bắc, người Trung Quốc .
Sau này, Philip Jones Griffiths, một tác giả và phóng viên ảnh nổi tiếng, giải thích rằng tên Việt Nam đã được tờ The New York Times đổi thành “Vietnam” vào những năm 1940 và 1950 do sự gọt giũa các câu chuyện gửi qua telex của các phóng viên. Tương tự như điện báo, hệ thống telex tính phí trên mỗi từ và viết một câu chuyện về Điện Biên Phủ, Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng và Việt Nam khá đắt đỏ. Vào thời điểm đó, việc cô đọng các từ thành một từ tạo nên hiệu quả kinh tế nhất định.
Nhiều sách về văn phong Mỹ vào những năm 1970 đặt ra những quy luật về cách viết thường ít chú ý hay hiểu biết về văn hóa truyền thống Châu Á Thái Bình Dương. Các quyển từ điển thì chỉ ghi nhận lại một cách đơn thuần cách sử dụng đương thời của một từ. Ngày nay, truyền thông điện tử ít bị ràng buộc bởi những số lượng giới hạn về góc nhìn thương mại : một hay hai khoảng chừng trắng chẳng gây tốn kém gì thêm. Việc đổi khác những quy luật về cách viết cho trường hợp đặt biệt này là hài hòa và hợp lý. Các bạn hoàn toàn có thể hỏi là tại sao người Việt Nam không chỉnh sửa yếu tố này. Có thể là họ cảm thấy không nhã nhặn khi sửa sống lưng người khác. Có thể là họ không muốn đổi khác một thực trạng. Nếu những bạn thấy từ “ Vietnam ” viết trên những mẫu sản phẩm thương mại, tôi chắc như đinh với những bạn rằng loại sản phẩm này chỉ để xuất khẩu. Nó có ý nghĩa kinh tế tài chính khi phân phối sự mong đợi của người mua .
Tôi thấy rằng, sau cuộc cuộc chiến tranh ở Việt Nam, tâm hồn dân tộc bản địa Mỹ gánh chịu một loại hiện tượng kỳ lạ Lẩn Tránh Căng Thẳng Sau Chấn Thương. Theo tôi, một phần di chứng của đại chiến đó đến nay còn đang giữ nước Mỹ ở một thời kỳ mà sự tăng trưởng trí tuệ, tình cảm và ý thức dân tộc bản địa của tất cả chúng ta bị điều gì đó ngưng trệ. Trong tương lai, khi viết những bài viết của mình và trợ giúp sinh viên viết bài, tôi tin rằng cách viết này sẽ lan rộng ra tầm nhìn, khuyến khích thêm sự tôn trọng, và kích thích sự chăm sóc đến Việt Nam và những nền văn hóa truyền thống khác. Đơn giản bằng cách viết “ Viet Nam ” tôi tin rằng tâm hồn dân tộc bản địa của tất cả chúng ta hoàn toàn có thể mở màn được hàn gắn .
Tháng 10/2010, thủ đô hà nội Việt Nam, TP.HN, sẽ kỷ niệm 1,000 năm là một thành phố. Do đó, đây ắt là lúc tương thích để nước Mỹ nhìn nhận sự kiện lịch sử dân tộc này với những từ ngữ của sự tôn trọng, thay vì những từ ngữ mang những xúc cảm của quá khứ .
Ted Engelmann
Giảng viên cao cấp OAH 2008
Hà Nội, Việt Nam
Bản tin OAH, tuân theo The Chicago Manual of Style về hướng dẫn chỉnh sửa và biên tập và Tự điển Webter, phiên bản quốc tế số 3, về chính tả từ .
(Ngô Quỳnh Linh chuyển ngữ)
Brothers and sisters ,
I’m writing to make a simple proposal : get everyone – ourselves included – to write Vietnamese location names the way they’re written in Vietnamese. No more Danang, or Dalat, or Cantho, or Banmethuot …. instead, they should be written correctly : Da Nang, Da Lat, Can Tho and Ban Me Thuot … .
My colleague Ted Engelmann raised the issue last year, and I wholeheartedly tư vấn him. I also ask you to do likewise, and especially spread the word to your own circles … in every field, from truyền thông to education, politics to religion, entertainment to business, or simply to your obstinate in-laws … .
I see this change as a small ( and symbolic ) way to take back our own heritage .
From Ha Noi, in solidarity and hoa binh ,
Vu Duc Vuong
Resident Director, Viet Nam
SCHOOL YEAR ABROAD
[email protected] — www.sya.org
Here’s Ted’s short explanation, for your convenience. (emphasis is mine)
OAH Newsletter 37 (May 2009).
Copyright (c), Organization of American Historians.
Semantics and Spelling: A New Perception of Viet Nam
In the February 2009 OAH Newsletter, I noticed that my article, “ Lest We Forget, ” was edited to comply with current standards of spelling — mainly, spelling Viet Nam as “ Vietnam. ” To give a sense of this semantic issue, consider my article, “ Who Are Our Fathers, ” on page 163 in the June 2007 Journal of American History, in which I explained the reasoning for the two-word spelling of Viet Nam .
I suggest a return to the original spelling of Viet Nam to help readers, mainly Americans, realize that Viet Nam is a country, not a war. The effects of the war in Viet Nam remain very strong in the hearts and minds of many Americans, especially of my generation. I can offer the water of knowledge, but we know we cannot make anyone drink. As academics and scholars, you know the importance of words. You know the great weight of semantics on perception .
It is my experience that for many Americans the condensed spelling is generally associated with, at least subconsciously, the charged emotions of the longest war in our history ( 1964 – 1975 ) against a small, far-away country. Spelling names as the Vietnamese do ( without diacritical tonal marks ) would develop a process not only of thinking, but feeling for other humans ; something a war strips away .
Since its inception about 2,000 years ago, Viet Nam ( or Nam Viet ) has always been spelled as two words in this mono-syllabic culture. The name derives from the words : Viet, meaning “ people, ” and Nam, meaning “ south. ” This was to differentiate the Viets ( the people of the south ), from the people of the north, the Chinese .
The late Philip Jones Griffiths, noted photojournalist and author, explained that the name Viet Nam was changed by The New York Times to “Vietnam” in the 1940s and 1950s as a result of reporters filing stories by telex. Similar to a telegraph, the telex system charged money for each word, making a story about Dien Bien Phu, Ha Noi, Sai Gon, Da Nang, and Viet Nam fairly expensive. At that time it made economic sense to condense the words into one.
Many American style manuals created in the 1970 s set the rules of the written road often with little appreciation or understanding of Asian culture. Dictionaries simply report the current usage of a word. Today, electronic communication is far less bound by commercial restraints : a space or two costs nothing. It makes sense to change the rules of the written road for this special case .
You might ask why the Vietnamese do not correct this issue. Perhaps they feel it is impolite to correct the mistakes of others. Perhaps they are unwilling to change the status quo. When you see “ Vietnam ” written on commercial products, I assure you, it is for export only. It makes economic sense to meet the expectations of your customers .
It is my opinion that, as a result of the war in Viet Nam, the national psyche of America suffers a type of Post Traumatic Stress Denial. From my perspective, part of the legacy of that war has kept America in a time-warp that has somewhat stunted our intellectual, emotional, and spiritual growth as a nation. In the future, when writing your own papers and helping your students with theirs, I believe offering this option of spelling will broaden perspective, encourage further respect, and stimulate interest in Viet Nam and other cultures. Simply by spelling “ Viet Nam, ” I believe our national psyche might begin to heal .
In October 2010, the capital of Viet Nam, Ha Noi, will celebrate 1,000 years as a city. Accordingly, it would be appropriate for America to recognize this historical sự kiện with words of respect, instead of past emotions .
Ted Engelmann
2008 OAH Distinguished Lecturer
Ha Noi, Viet Nam
The OAH Newsletter follows The Chicago Manual of Style for editorial guidance and Webster’s Third New International Dictionary for the spelling of words. — eds .
Share this:
- Thêm
Thích bài này:
Thích
Đang tải …
Có liên quan
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Hỏi Đáp
Để lại một bình luận