Ý nghĩa Kinh Dược Sư
Bằng thiên nhãn thông, Đức Phật nói rằng cách đây hơn mười căn dà sa có một cõi nước tên là Tịnh Lưu Ly, nơi đó Đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai là giáo chủ. “ Căn dà sa ” nghĩa là hằng hà sa ( cát sông Hằng ), ý niệm nói rằng cõi Phật này xa vô tận. Tên gọi vị Phật là : Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, nghĩa là vị Phật này lấy hiệu là thầy thuốc để bộc lộ lòng thương xót bằng từ tâm của vị Phật đến chúng sanh còn đau khổ, luôn lấy pháp dược để cứu mọi khổ đau của chúng sanh đang gánh chịu trong sự luân hồi. Như câu mà người ta thường nói :
“ Tâm từ trải khắp muôn phương
Bạn đang đọc: Ý nghĩa của việc tụng Kinh Dược sư và niệm Phật Dược sư
Tâm bi trải khắp mười phương chan hòa. Tình người nở một đóa hoa Từ bi vô ngã chan hòa tình thương ” Để đạt đến quả vị Như Lai, những vị Phật phải hành Bồ Tát đạo, đặt quyền lợi chúng sanh làm sự nghiệp, dùng tâm từ bi đứng đầu. Cho nên, vị nào hành Bồ Tát đạo luôn phải phải phát nguyện, ví dụ điển hình như : Đức Phật A Di Đà phát 48 lời nguyện, Quan Thế Âm Bồ Tát phát 12 đại nguyện, Đức Địa Tạng phát thệ nguyện : Địa ngục vị không thệ bất thành Phật, chúng sanh độ tận phương chứng Bồ Đề. Lời nguyện chính là lý tưởng, là mong ước, là ước ao đạt được của vị Bồ Tát đó. Với Đức Phật Dược Sư, Ngài đã phát 12 lời nguyện và đã dùng rất nhiều phương tiện đi lại để độ chúng sanh. Trong những lời nguyện đó luôn nghĩ đến quyền lợi cho chúng sanh thoát khổ, được ấm no, tốt đẹp thân tướng. Tuy nhiên, phần lớn những người đọc kinh Dược Sư sẽ thiếu tín nhiệm về những điều được ghi lại trong kinh bởi họ cầu nguyện không được như ý muốn như lời nguyện của Đức Phật, cũng như thấy một vài điểm xích míc từ lời nguyện ấy. Vì thế nên hiểu toàn vẹn tất cả chúng ta sẽ không còn thiếu tín nhiệm. > TỤNG KINH DƯỢC SƯ
Ý nghĩa của việc tụng kinh Dược sự và niệm Phật Dược sự
Nguyện thứ nhất, Đức Dược Sư phát nguyện chứng được Vô thượng Bồ đề là đạt được trí tuệ tột đỉnh để giúp cho mọi người hết khổ, được an vui và họ biết phục vụ lại người khác. Vì Ngài biết rõ tất cả chúng ta đều có khả năng mang an vui, hạnh phúc cho mình, cho người; nhưng vì thiếu trí tuệ, bị vô minh ngăn che, nên không thể giải thoát, không làm được việc lợi ích cho đời.
Thời Phật Dược Sư thời xưa vậy mà Ngài đã biết được quyền lợi vô cùng của trí tuệ. Ngày nay tất cả chúng ta thuận tiện nhận thấy sức mạnh của con người không bằng con hổ, con voi, nhưng khống chế được chúng nhờ trí tuệ. Và thời tân tiến là thời văn minh khoa học, cũng do trí tuệ loài người được phát huy cao, nên tạo ra được những tiện lợi tốt đẹp cho đời sống của con người. Nhưng loài người phát huy trí tuệ mà không có tình thương chỉ huy, không hướng đến việc Giao hàng con người một cách tốt đẹp, và lại gây ra đau khổ rất nhiều cho chính con người và cho muôn loài. Trí tuệ con người phải kèm theo lòng từ bi mới hoàn toàn có thể Giao hàng quyền lợi cho quả đât. Xây dựng quốc tế Tịnh Lưu Ly, Đức Phật Dược Sư phát nguyện phát huy hiểu biết cao nhất để ship hàng cho người dân ở đó được hưởng đời sống sung sướng nhất. Thế giới Cực Lạc của Đức Phật Di Đà cũng vậy. Đó là hai quy mô quốc tế văn minh của Phật chỉ có tình thương và kiến thiết xây dựng niềm hạnh phúc tối đa cho người dân ; ở Tịnh độ đó không có độc ác, nguy hại, giết người, đói khát, bệnh tật, đau khổ, v.v … như quốc tế văn minh của loài người ngày này thường diệt trừ mạng sống của con người và những loài hữu tình khác, cũng như gây ra vô số bệnh tật quái ác, tạo ra những rủi ro đáng tiếc vô cùng, gian truân vô tận. Tụng kinh Dược Sư, niệm Phật Dược Sư, nghĩ đến lời nguyện thứ nhất của Đức Dược Sư, tất cả chúng ta nỗ lực nâng hiểu biết của mình lên đến tầm cao. Giả sử tất cả chúng ta sinh về đó, cũng để học hỏi, thực hành thực tế và kiến thiết xây dựng được quốc tế văn minh như Đức Phật Dược Sư ; không phải để tận hưởng.
Nguyện thứ hai của Đức Phật Dược Sư là có được thân như ngọc lưu ly, trong ngoài sáng suốt, tinh sạch hoàn toàn, hào quang chiếu mười phương khiến cho chúng hữu tình trông thấy là được an lành. Người Ta bà phát triển trí tuệ, nhưng thân tâm ác độc, ô uế, nên đã tạo ra khổ đau cho nhau. Thực tế cho thấy con người càng khôn thì càng làm khổ nhiều người. Ngày xưa, con người đánh nhau bằng tay, sau đánh bằng đá, cho đến bằng gươm giáo và tiến đến súng đạn, vũ khí tàn phá giết người hàng loạt. Văn minh kèm theo tâm tham vọng và sự ác độc đã gây tác hại vô cùng cho chính con người và cho mọi loài.
Vì thế, tu hành, tất cả chúng ta quy đổi nghiệp thân thành thân công đức, bằng cách dùng thân này ship hàng chúng sinh hay xã hội. Đọc kinh Dược Sư, niệm Phật Dược Sư, tất cả chúng ta phải sửa đổi thân cho trong sáng và nhờ người phát hiện chỉ giùm. Khi có được thân tốt rồi, nghĩa là không ai chê trách. Chúng ta không làm gì quyền lợi cho người, nhưng cũng không làm phiền ai ; đó là quy trình tiến độ tu Tiểu thừa. Nhưng sang bước thứ hai, tu Đại thừa, phải dùng công đức trang nghiêm, tức làm việc tốt để trang nghiêm thân. Tinh thần này của Bồ tát được Tổ sư dạy trong bài sám Quy mạng rằng ” Kỳ hữu kiến ngã tướng, nãi chí văn ngã danh, giai phát Bồ đề tâm, vĩnh xuất luân hồi khổ … ”, nghĩa là ta thành tựu được nhiều việc tốt đẹp đến mức người trông thấy, hoặc chỉ nghe đến tên, họ cũng phát tâm Bồ đề, mãi mãi thoát khỏi khổ đau của kiếp sống luân hồi. Song song với thân trong sáng, sâu kín trong tâm tất cả chúng ta, cũng nhận chân được tâm duyên khởi lên vọng tưởng điên đảo, hay tâm lắng yên. Phải giữ cho tâm lý lắng yên. Chúng ta tụng kinh, lễ Phật, kinh hành, nhà hàng, v.v …, nói chung, mọi hoạt động và sinh hoạt đều phải ở trong trạng thái tĩnh thức, tâm lý lắng yên. Thí dụ, ăn thì lo ăn, không nghĩ ngon dở ; vì tâm lắng yên, không phân biệt thức ăn. Chỉ cần ăn để sống, là ăn trong tĩnh thức, tâm không phân biệt là không vọng niệm, nên thức ăn ngon dở cũng vậy. Còn khởi tâm thức ăn dở thì nuốt không vô. Tụng kinh cũng vậy, tập trung chuyên sâu tâm lý, theo dõi lời Phật dạy, tâm lý về những lời nguyện của Đức Dược Sư như thế nào mà Ngài thành Phật. Đức Phật Thích Ca nói về việc làm của Đức Phật Dược Sư để nhắc nhở tất cả chúng ta làm theo Ngài. Nói cách khác, Đức Phật đưa ra mẫu người tiêu biểu vượt trội là Đức Phật Dược Sư nhằm mục đích dạy tất cả chúng ta hành Bồ tát đạo, để tự trang nghiêm mình, trong tương lai tất cả chúng ta cũng đạt được quả vị như Đức Phật Dược Sư.
Nguyện thứ ba của Đức Phật Dược Sư là sử dụng được phương tiện; vì thông minh và đạo đức, nhưng không có phương tiện, không làm được. Thí dụ, phải có bình lọc nước là phương tiện để lọc nước cho sạch; cũng vậy, tâm người dơ bẩn thì phải có pháp để thanh lọc tâm cho trong sạch.
Nguyện thứ tư, nếu có người theo tà đạo, Đức Dược Sư khiến họ trở về chánh đạo. Nếu theo nhị thừa, Ngài khiến họ cầu Vô thượng giác. Phải có khả năng, uy tín, đạo lực, mới chuyển đổi được người khác đi theo con đường chân chánh. Không đủ uy tín, đạo lực mà nói là bị họ giết, như ở Ấn Độ có 93 tôn giáo, trong đó có nhiều người rất ác; nói khác là họ giết liền.
Xưa kia, Đức Phật Thích Ca cảm hóa được hàng tà đạo, người mê tín dị đoan, vì Ngài có đủ ba nguyện tiên phong giống như Đức Phật Dược Sư. Ngày nay, cũng có tà đạo rất nhiều. Tịch Tà làm sai lầm và dọa nạt người. Đức Dược Sư nhận thấy rõ khi tu Bồ tát đạo, nói họ không nghe, còn bị giết. Vì thế, Ngài nguyện rằng sau khi thành Phật, Ngài sẽ giáo hóa những người xấu ác này. Tụng kinh Dược Sư, nghĩ đến nguyện thứ tư của Ngài, tất cả chúng ta từ bỏ tâm ích kỷ để cùng sống hòa giải với đại chúng, phát huy tâm vô ngã vị tha trên bước đường tiến đến Vô thượng Bồ đề.
Nguyện thứ năm, với người tu nhị thừa, đức Dược Sư khiến họ phát tâm Bồ đề và phát tâm rồi, Ngài khiến họ có được tam tụ tịnh giới.
Chưa thành Phật, tất cả chúng ta có lúc tốt, lúc xấu. Nhưng không tốt là hủy phạm thì đọa vào ba đường ác. Thí dụ người cúng dường, bố thí một khoảng chừng thời hạn lại khởi ác tâm, tức tâm đã biến hóa. Nhẹ nhất là thoái Bồ đề tâm, từ bỏ tâm vị tha, theo cách sống vị kỷ ; nhưng hậu quả tệ hơn nữa là thân bệnh hoạn, tâm buồn chán, thực trạng sống khó khăn vất vả thêm. Khi thoái tâm, phạm sai lầm đáng tiếc như vậy, đáng lẽ bị đọa ác đạo ; nhưng ta nhớ đến Đức Phật Dược Sư có trí tuệ tuyệt vời và công đức lực giáo hóa vô cùng, thì tiến tu trở lại được và thân tâm ta cũng được thanh tịnh.
Nguyện thứ sáu, Đức Phật Dược Sư thấy trên cuộc đời này có nhiều người thân hình xấu xí, bị người khinh chê, ruồng bỏ, vì tai điếc, mắt mù, nói năng ngọng liệu, tay chân tật nguyền, lác hủi, điên cuồng. Những người này đau khổ, họ càng ác nữa, thì sẽ bị đọa. Đức Phật Dược Sư nghĩ cứu họ, vì Ngài có trí phương tiện, là có cách giải quyết cho họ thoát khổ.
Đức Phật Dược Sư có trí phương tiện đi lại để giúp sức, quy đổi đời sống của người ăn hại trở thành người hướng đến Vô thượng Bồ đề, là người tốt. Nếu biết tu, sống theo lời Phật dạy, lần lần cũng được giải thoát. Kinh Pháp Hoa nhắc rằng gả cùng tử nghèo khó vào chùa ở, chỉ quét lá cũng có cơm ăn, chỗ ở, áo mặc. Nhưng nếu biết tiết giảm sự tiêu xài, có được thặng dư, vẫn giúp người khác được. Niệm Phật Dược Sư, tất cả chúng ta noi theo gương tốt của Ngài, giúp sức những người kém như mong muốn hơn ta. Tùy phước báo, uy tín, năng lực của mỗi người tất cả chúng ta mà góp phần cho những mảnh đời xấu số có được nụ cười niềm hạnh phúc, chắc rằng Phật Dược Sư cũng đưa tay dẫn tất cả chúng ta tiến thêm trên con đường tốt đẹp này.
Nguyện thứ bảy, với những người bị bệnh hiểm nguy, lại nghèo khổ, không nhờ vả ai được, vì mọi người đều xa lánh họ. Phật Dược Sư
Ngày nay, lời nguyện này của Đức Phật Dược Sư được bộc lộ qua hình ảnh từ bi của những nhà sư Xứ sở nụ cười Thái Lan lao vào vào hoạt động giải trí tương hỗ những người mắc bệnh Aids. Tại những TT do những nhà sư thiết kế xây dựng và quản lý và điều hành, tình thương vô ngã vị tha của người đệ tử Phật đã ban phát cho những người mắc căn bệnh quái ác của thế kỷ, mà ít ai dám thân mật. Các sư đã hướng dẫn bệnh nhân vận dụng pháp Phật, để cắt được cơn đau hành hạ thân xác, giải tỏa được tâm khổ đau vì bệnh nghiệp và chuẩn bị sẵn sàng ý thức cho họ lao vào được nhẹ nhàng khi rời bỏ kiếp người tạm bợ này đến một quốc tế an lành.
Nguyện thứ tám, với người mang thân phụ nữ chịu nhiều đau khổ, Phật Dược Sư cũng có cách hướng dẫn họ tu hành, chuyển thành thân nam, bằng cách chuyển đổi tâm người nữ và chuyển nghiệp của người nữ.
Tâm người nữ là tâm yếu ớt, cần người chăm nom. Nay nương theo Đức Phật Dược Sư, tự phấn đấu đi lên. Sinh hoạt thực tiễn cho thấy cũng có những phụ nữ làm được nhiều việc quan trọng hơn phái mạnh. Vì vậy, người nữ cần biến hóa tánh yếu hèn và nỗ lực vươn lên để tạo nam tính mạnh mẽ. Chuyển nữ thành nam bằng cách phát huy trí tuệ, thấp nhất cũng có việc làm, cao hơn là giữ vị trí chỉ huy hạng sang trong xã hội như làm Tổng Thống, Bộ trưởng, quản trị, v.v …, tức bộc lộ được trí tuệ và phước báo hơn người. Tuy mang thân phụ nữ, nhưng ý chí như đàn ông, là đã tạo được những yếu tố cần có của phái mạnh. Trước khi tu, nghĩ rằng cần lập mái ấm gia đình để sống, cần có người một nửa yêu thương để phụ thuộc, cần có những tình cảm ủy mị. Nhưng tu theo Phật Dược Sư, người phụ nữ phát tâm thao tác từ thiện, giúp sức người khác, biết tự sống độc lập, tự tạo sự nghiệp bằng chính đôi tay và khối óc của mình, biết tự tạo cho mình niềm vui trong đời sống, biết vui với cái vui của người khác, v.v …
Nguyện thứ chín, nếu có người sa vào lưới ma, bị tà giáo ràng buộc,Đức Phật Dược Sư hóa giải cho họ không còn sợ kẻ tà. Làm được như vậy, vì Đức Dược Sư có uy lực lớn hơn kẻ tà, thì họ mới sợ và Ngài mới khuyên được họ từ bỏ con đường tà. Ngài chuyển tâm họ hướng đến Vô thượng Chánh đẳng giác, nhờ sống trong chánh pháp, nên kẻ tà ác không hại được, gọi là tà bất cảm chánh.
Nguyện thứ mười, với những người phạm phải sai lầm, bị giam cầm, Đức Phật Dược Sư có nguyện lớn cứu những người vô minh này bằng cách đưa họ về thế giới Tịnh Lưu Ly. Nếu họ ở Ta bà, sẽ bị ba loại ma bao vây, không thoát được, nhất là ngũ ấm ma, tức nghiệp bên trong và thiên ma bên ngoài gây khó khăn, khó thoát khỏi.
Được về quốc tế Tịnh Lưu Ly tu, dù làm công hèn nhát cũng không bị nợ đòi. Trước nhất, ở quốc tế của Ngài, tâm được yên thì mới tháo gỡ được vô minh ; còn ở đây, vô minh này lại sinh ra sai lầm đáng tiếc khác. Xây dựng quốc tế Tịnh Lưu Ly và Ngài giáo dưỡng cho người ở đó trở thành người tốt, giỏi, đạo đức, sau đó cho họ trở về Ta bà để trả nợ. Tụng kinh Dược Sư, tất cả chúng ta cũng theo hạnh của Ngài, trong khoanh vùng phạm vi trình độ, hướng dẫn người sống và thao tác theo hướng tốt đẹp để không phạm kỷ luật, làm được việc và có đời sống bình an.
Nguyện thứ mười một, những người cầu thức ăn mà tạo nghiệp ác, Đức Phật Dược Sư khiến họ có đủ vật thực và dạy pháp Phật, khiến họ được Vô thượng Bồ đề. Đây là cách giải quyết riêng của thế giới Tịnh Lưu Ly mà chúng ta ở đây khó hiểu được, nên không dám bàn đến.
Nhưng theo Thầy, ăn chay thì không sát hại sinh mạng của những loài. Và tiến lên, giảm việc ẩm thực ăn uống, ăn vừa đủ sống, cho đến ăn nhẹ, ăn ít ; vì nhu yếu vật chất của ta không nhiều, hoàn toàn có thể tự xử lý được và còn dư thừa để bố thí cho người nghèo thiếu.
Nguyện thứ mười hai, người nghèo khổ không có áo mặc, Đức Dược Sư cho họ chẳng những đầy đủ đồ dùng mà còn có dư đồ tốt đẹp.
Hai nguyện sau cùng liên quan đến việc cơm ăn, áo mặc được Đức Phật Thích Ca giải quyết cho người tu ở Ta bà bằng “Tam thường bất túc”, nghĩa là ăn mặc ít, sống phạm hạnh, không đòi hỏi vật chất nhiều. Nhưng Đức Phật Dược Sư cho biết ở thế giới Tịnh Lưu Ly, người dân được ăn mặc thoải mái.
Tóm lại, Đức Phật Dược Sư nhận thấy rõ con người gặp nhiều khó khăn vất vả vì thiếu thốn vật chất, sức khỏe thể chất, tiền của, trí tuệ, và lại có dư những bệnh tật, nghèo khó, ngu dốt, tai nạn thương tâm ; nói chung có đủ những thứ xấu ác, nên người ta thuận tiện tạo ra nhiều tội lỗi, hoặc khó tiến tu Bồ tát đạo. Với tâm từ bi vô lượng, phước trí vô biên, Đức Phật Dược Sư đã phát 12 lời nguyện khi hành Bồ tát đạo, dẫn đến thành quả là Ngài thiết kế xây dựng được Tịnh độ tên là Tịnh Lưu Ly, một quốc tế trọn vẹn tốt đẹp. Ở Đông phương Tịnh độ của Ngài, của báu dư thừa, giáo dục hướng thượng tuyệt vời, được sống chung với những bậc Bồ tát đại bi, đại trí, dưới sự hướng dẫn của Đức Dược Sư và Thánh chúng, người dân ở quốc tế đó hưởng được những phương tiện đi lại tốt nhất để tiến nhanh đến quả vị Vô thượng Đẳng giác. Để sẵn sàng chuẩn bị hành trang về quốc tế Tịnh Lưu Ly của Đức Phật Dược Sư, thiết nghĩ tất cả chúng ta tụng kinh Dược Sư, niệm Phật Dược Sư, nghĩ đến đức hạnh của Ngài, nghĩ đến quốc tế thuần tịnh của Ngài, chắc như đinh phải nỗ lực tu tạo theo những hạnh nguyện của Đức Dược Sư. Đó chính là những thềm thang cho tất cả chúng ta bước đến quốc tế Tịnh Lưu Ly của Ngài.
Source: http://wp.ftn61.com
Category: Thủ Thuật
Để lại một bình luận